Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)
Nhanh Tay Đăng Kí đi Bạn... Có nhiều cái mới lạ chờ Bạn lắm Laugh
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)
Nhanh Tay Đăng Kí đi Bạn... Có nhiều cái mới lạ chờ Bạn lắm Laugh
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)

Tụ Điểm Ăn Chơi Đập Phá của các bạn
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Bức Tranh bị nhầm lẫn và chuyện tình ko giống phim

Go down 
Tác giảThông điệp
Nghoainam90
Thần Chém
Thần Chém
Nghoainam90


Tổng số bài gửi : 195
Điểm : 11421
Join date : 10/11/2009
Age : 34
Đến từ : Bạch Mai Phố

Bức Tranh bị nhầm lẫn và chuyện tình ko giống phim Empty
Bài gửiTiêu đề: Bức Tranh bị nhầm lẫn và chuyện tình ko giống phim   Bức Tranh bị nhầm lẫn và chuyện tình ko giống phim I_icon_minitimeFri Jan 01, 2010 12:31 am

Có những câu chuyện mà con người rất khó có thể quên được trong cuộc đời mình, thậm chí nó trở thành một nết hằn in sâu trong tâm trí. Kí ức con người thường không dễ quên một hình bóng đã quá quen thuộc đối với mình khi mà nó trở thành kỷ niệm và luôn hiện hữu những vật xung quanh.

Một buổi tối mùa hè oi nồng, mùi ngọc lan nở sớm váng vất khắp không gian, cả bầu không khí im lìm không một cơn gió. Ánh nến toả rực sáng trong phòng. Tôi nhớ khi ấy mình còn là một con bé học năm cuối cấp II, nhắng nhít và bồng bột, có những thứ viển vông và mơ màng như chuyện thay đổi của thời tiết. Những tháng ngày cuối cấp ôn thi tốt nghiệp và thi vào cấp III thường làm lũ học sinh phát điên, nhất là trong dịp thường xuyên mất điện như thế này. Qua ô cửa sổ phòng mình, tôi nhớ khi ấy tôi đang hí hoáy vẽ một bức tranh khá mang tính cá nhân, nhưng không phải cho tôi mà là cho một người, người mà tôi thấy thật “đặc biệt”, cho đến bây giờ vẫn vậy. Bức tranh màu nước về một rừng trúc có con đường ẩn hiện bên bờ suối, mặt sau bức tranh là 10 lời chúc toi dành cho cậu bạn ấy. Có thể với người khác bức tranh thật vô nghĩa, nhưng đó là ước mơ của tôi và nó phản ánh phần nào con người tôi.

Tôi học cùng Phan từ khi nào nhỉ? Có lẽ là lớp 2, à mà có thể là từ lớp 1 chăng. Hồi trẻ con ngốc xít khi ấy tôi coi mọi thứ thật nhạt nhoà, những kí ức tuổi thơ vội vã qua đi trong sự bình lặng của cuộc sống và bao bọc của gia đình. Cho đến cấp II, tôi vẫn chỉ coi cậu ấy là một người bạn không hơn không kém, một con người có nhiều sở thích giống tôi mà thôi. Nhìn cậu ấy tôi luôn thấy trong đó có một cái gì buồn buồn và u uất ẩn dấu sau một đôi mắt đẹp mà không thể diễn tả bằng lời, điều ấy làm khó chịu cho người nói chuyện cùng. Nhưng mỗi khi tôi thấy ánh mắt ấy lấp lánh cười thì dường như nét mặt cậu lại thật ngây thơ, hồn nhiên và ấm áp. Từ những câu chuyện tưởng như vớ vẩn và ngốc ngếch trong lớp học:

- Mày thần tượng ai nhất?

- Tao thần tượng Bác Hồ!

Tôi ré lên cười và tự thấy mình trở nên vô duyên, nhưng đó là một câu trả lời đầy bất ngờ. Cậu bạn ấy luôn tạo cho tôi những thú vị này đến thú vị khác.

Cậu bạn bất ngờ đó là người có thể cùng tôi mơ về một ngày nào đó sống cuộc sống như những kiếm khách giang hồ, có một ngôi nhà nằm giữa rừng trúc xanh mướt, bên một dòng suối trong vắt với thảm hoa vàng trải dài trước mắt. Một lúc nào đó hai đứa lại ngô nghê tưởng tượng mình đang chạy trên thảo nguyên Mông Cổ, chạy mãi chạy mãi đến khi bầu trời đầy sao, hát nghêu ngao như Quách Tĩnh và Hoàng Dung trong Anh Hùng Xạ Điêu, lại có lúc tưởng như mình đang làm một Tiêu Phong iêng hùng trên sa mạc. Những cảm xúc đan xen lẫn lộn chạy quanh quất bên đầu, những ước mơ mà tôi biết mình không bao giờ thực hiện được nhưng nó lại khiến tôi vui, vui vì có người biết mình muốn gì. Tạm coi đó như những cảm xúc nhẹ nhàng mơn man cho một phút dao động đầu đời.

Bức tranh ấy tôi đã không dám đưa tận tay cho Phan, vì tôi không biết lúc đó tôi sẽ hành động và nói năng lung tung như thế nào. Một cảm giác ngượng ngùng xen lẫn xấu hổ.


(Ảnh minh họa)
- Hoàng Anh, cậu có thể giúp mình đưa cái này cho Phan được không, đưa tận nhà nhé.

- Cái gì vậy? Tại sao lại đưa cho Phan? Bí ẩn thế! Mình xem tí được không?

- Không, bạn biết rồi còn gì, giúp mình nhé, mình ngại lắm.

Cả tối hôm đó tôi đã hồi hộp chờ điện thoại của Phan, nhưng có lẽ cậu ấy đã hiểu nhầm ý nghĩa của những lời chúc tôi viết. Sau hôm ấy, tôi sống trong cảm giác chờ đợi một điều gì đấy xảy ra nhưng có lẽ điều xảy ra ấy lại không như tôi từng nghĩ. Phan và Hoàng Anh trở nên thân thiết hơn, thật khó hiểu.

Nhưng nhìn Phan đi cạnh Hoàng Anh vẻ mặt rạng rỡ như hôm tôi thấy nụ cười trên mặt cậu khiến tôi chút ngỡ ngàng. Cậu ấy luôn mang lại cho tôi những bất ngờ thú vị, luôn là như vậy. Nhưng điều bất ngờ này thật khó lý giải. Câu chuyện giữa chúng tôi trở nên ngượng ngùng và xa cách, cậu ấy thay đổi cả cách xưng hô “mày tao”trước kia. Con bé như tôi thấy một điều gì đó khẽ vỡ tan trong lòng.

Tôi biết cậu ấy thích một người con gái dịu dàng, nữ tính chứ không khô khan và thiếu tế nhị như tôi. Có lẽ nào người khiến cậu ấy nói ngày xưa muốn sống chung trong ngôi nhà nhỏ trong rừng, cùng cậu ấy đi trên cánh đồng Mông Cổ lại là Hoàng Anh. Một Hoàng Anh yểu điệu và đài các, bên Hoàng Anh luôn khiến người ta thấy bình an, có lẽ điều đó khiến Phan xoá tan nét u sầu trong con mắt mình.

Những vạt nắng oi ả vẫn chiếu xuống như rang trên con đường tôi đi học, một chút bóng râm ven đường không thể khiến người đi lại thấy mát mẻ hơn. Vẫn còn đó những đêm hè nóng nực. Sinh nhật Phan vào một ngày cuối tháng năm. Tôi không biết mình có nên chọn một món quà nào cho cậu ấy. Tôi biết cậu ấy thích gì, những có lẽ Phan thấy khó xử với tôi khi cậu ấy không muốn Hoàng Anh hiểu lầm.

- Ơ chào An, có chuyện gì à?

- Ừ hôm nay mình nghĩ là sinh nhật cậu nên mình đến tặng quà. Không phiền chứ.

- À, Ừ mà không phiền gì cả, An vào nhà đi.

Bên nhà có một cây hoa ngọc lan rất lớn, Phan đã từng nói mẹ cậu ấy thích hoa ngọc lan, nó nồng nàn và thơm dịu. Tôi chợt sững lại khi nhìn thấy bức tranh tôi vẽ tặng Phan ngày nào treo trên bàn học của cậu, nó vẫn xanh tươi và mơn mởn như ước mơ của tôi. Dường như nhận thấy chút ngỡ ngàng trong lướt qua trên nét mặt. Phan hỏi:

- Bạn thấy bức tranh này đẹp phải không? Thật ngạc nhiên, Hoàng Anh vẽ đấy. Đúng như ước mơ của mình. Cậu đã nói cho Hoàng Anh biết điều đó phải không.

- Không... à mà đúng, mình đã nói với cô ấy là cậu thích một khung cảnh như vậy. – Tôi khẽ rùng mình về điều Phan vừa nói. Tôi định bảo rằng đấy là do tôi vẽ những cổ họng tôi cứ nghẹ đắng lại, tôi không muốn Phan hiểu xấu về Hoàng Anh, cô ấy là bạn thân của tôi.

Gió thổi tung tấm rèm cửa, một cơn gió mùa hè mát lạnh. Trời sắp mưa. Để mặc những hạt mưa tát vào phòng, lấm tấm, ánh nến thổi bập bùng, lay động run rẩy. Giống như một chiếc lá cuối thu. Tôi thu mình trong bóng tối. Tôi biết Hoàng Anh đã nói dối, nhưng có thể Phan thích Hoàng Anh thật sự, đó mới là mơ ước của cậu ấy. Còn tôi chỉ là nơi mà Phan thổ lộ ước mơ của mình.

Mùa hè năm đó trôi đi thật nhanh, lên cấp III tôi vẫn cùng học một lớp với Phan, những câu chuyện không đầu không cuối giữa chúng tôi vẫn tiếp diễn nhưng dường như có một chút gì đó xa lạ xen vào giữa hai chúng tôi. Phan nói Phan yêu Hoàng Anh và thấy thật sự cần cô ấy, đôi lúc trái tim tôi như nghẹn lại khi nhìn hai người đi cùng nhau. Đã có lúc tôi muốn nói với Hoàng Anh rằng tôi đã biết tất cả, nhưng không, cô ấy cũng yêu Phan như tôi yêu cậu. Nếu là Phan tôi cũng sẽ chọn Hoàng Anh.

… Nếu là một bộ phim, hẳn bằng cách nào đó, Phan sẽ biết sự thật về bức tranh và đến bên tôi, người bạn đã luôn ở bên cậu ấy, luôn hiểu cậu ấy và biết cậu ấy nghĩ gì. Nhưng vì không phải là phim, nên tôi chọn cách yên lặng.Và suốt ba năm cấp III, mối tình đầu của tôi vẫn chìm trong yên lặng. Tôi chỉ cần biết tôi yêu Phan là đủ, và đó là tình yêu mà sau này có thể tôi sẽ cố quên hoặc giữ nó ở một nơi sâu thẳm nhất trong trái tim mình.
Về Đầu Trang Go down
https://a6family.1forum.biz
 
Bức Tranh bị nhầm lẫn và chuyện tình ko giống phim
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chuyện Tình Moulin Rouge
» Chuyện tình thiếu nữ 16 tuổi
» Sơn Tinh Thủy Tinh ( REMIX )
» Yêu Nhầm :D
» Câu chuyện kinh hoàng của gđình tôi

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008) :: Giải Trí :: Truyện-
Chuyển đến