Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)
Nhanh Tay Đăng Kí đi Bạn... Có nhiều cái mới lạ chờ Bạn lắm Laugh
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)
Nhanh Tay Đăng Kí đi Bạn... Có nhiều cái mới lạ chờ Bạn lắm Laugh
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)

Tụ Điểm Ăn Chơi Đập Phá của các bạn
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Câu chuyện kinh hoàng của gđình tôi

Go down 
Tác giảThông điệp
Nghoainam90
Thần Chém
Thần Chém
Nghoainam90


Tổng số bài gửi : 195
Điểm : 11027
Join date : 10/11/2009
Age : 33
Đến từ : Bạch Mai Phố

Câu chuyện kinh hoàng của gđình tôi Empty
Bài gửiTiêu đề: Câu chuyện kinh hoàng của gđình tôi   Câu chuyện kinh hoàng của gđình tôi I_icon_minitimeFri Jan 01, 2010 1:17 am

Tôi là đứa con gái duy nhất của bố mẹ tôi. Cuộc sống sung túc và lại là con một nên tôi được chiều vô cùng. Trong mắt mẹ tôi đúng là một thiên thần, một viên kim cương quý hiếm và đẹp đẽ để mẹ ngắm nhìn và nâng niu say mê. Mặc dù cả 2 người vẫn còn trẻ và kinh tế gia đình không phải khó khăn gì nhưng bố mẹ không có ý định sinh thêm cho tôi một người em.




Làm sao tôi có thế nói sự thật về "Bố" cho mẹ??

Nhiều lần cả nhà quây quần bên bữa ăn, tôi ỉ ôi bảo bố mẹ sinh thêm em bé đi để tôi đỡ cô đơn nhưng bố luôn gạt phắt đi, còn mẹ thì chỉ cười. Sau này nghe mẹ nói tôi mới biết là không hiểu sao bố mẹ cưới nhau 3, 4 năm mà vẫn không có được mụn con nào. Mẹ thì rất khao khát có con, bố cũng vậy, nhưng chẳng biết làm thế nào. Mẹ cứ khóc mãi. Thế rồi bố đưa mẹ đi ra biển để giải khuây. Trời thương thế nào mà đợt đấy về mẹ lại dính thai và có tôi. Mẹ nói ngày trước bố tôi lăng nhăng và nhiều mối quan hệ "ngoài luồng" lắm. Nhưng từ khi có tôi, bố tu tỉnh hẳn, rất yêu thương gia đình nhỏ của mình.

Từ nhỏ, tôi đã nghe nhiều lời khen chê của hàng xóm láng giềng. Họ luôn bảo tôi chẳng có tí nét nào giống bố. Còn bé nên khi nghe những lời như thế, tôi chỉ biết chạy về mách với bố mẹ, nhưng khi tôi lớn lên, tôi biết những điều mọi người nói là thật chứ không phải là họ trêu đùa. Tôi không hề giống bố một tẹo nào. Được cái mũi tẹt may ra giống mẹ. Nhiều lúc tôi nghĩ ngợi lung tung lắm, nghĩ những điều không nên nói ra chút nào. Đôi lúc những suy nghĩ như vậy lại khiến tôi nhìn mẹ bằng con mắt khác nhưng tôi nào có biết rằng, sự thật đằng sau sự nghi ngờ của tôi lại kinh khủng đến thế...

Bố tôi có một người bạn cũng khá thân thiết, tôi thấy bố mẹ hay nói chuyện về chú nhưng lại rất ít ghé thăm gia đình tôi, dù bố mẹ thiết tha mời. Tôi chỉ có ấn tượng hồi 8,9 tuổi, chú ấy đến một lần, nhìn tôi rất lâu bằng đôi mắt như bị thôi miên, khiến tôi phát hoảng và bị ám ảnh mãi. Mãi cho tới 7 năm sau, (tức 3 ngày trước) chú ấy mới lại tới nhà tôi, và cũng là lúc tôi nghe được sự thật kinh hoàng về sự ra đời của mình.

Hôm đấy đáng lẽ tôi phải đi học thêm nhưng vì đang buồn ngủ, mẹ lại vắng nhà nên tôi lười biếng trốn học. Khi bố tôi vào kiểm tra xem tôi đi học chưa, tôi chui vào tủ quần áo và ngồi trong đó chờ bố tôi đi ra. Nằm trên giường được một lúc thì tôi thấy bố có khách (Phòng tôi sát phòng khách) – là chú ấy đến. Nhòm qua từ khe cửa, tôi bỗng thấy có cảm giác quen thuộc trên khuôn mặt chú ấy. Phải nói là tôi rất giống chú, từ đôi mắt một mí, cái mồm hơi rộng, khi nói hơi nhếch một bên…Ý nghĩ mẹ có nhân tình ngày nào lại vụt trở lại trong đầu tôi, nhưng cuộc nói chuyện của họ còn khiến tôi shock hơn cái suy nghĩ này gấp vạn lần.


“Anh đã khai thật với chị về con bé chưa? Nó càng lớn càng giống em. Rồi sẽ có lúc chị ấy phải thấy nghi ngờ chứ?”. Bố tôi im lặng. Chú ấy lại tiếp “Anh chị sống với nhau đã gần 20 năm, giờ là lúc anh nên nói hết sự thật cho chị biết. Anh phải nói ra đi để em còn đến tạ tội với chị, nếu không cả đời em sẽ sống trong day dứt, anh hiểu không?” “Nhưng anh không thể", bố tôi nói bé hơn, khiến tôi phải dí sát tai mới nghe thấy.
"Chú không hiểu, anh không thể nói anh bị giang mai và vô sinh từ lâu rồi!", bố tôi bỗng gằn giọng, nói thật to. Chính câu nói trong lúc tức giận ấy đã khiến tôi hoa mắt, suýt ngã ngửa và người thì run lẩy bẩy. Chú ấy quá giống tôi, bố lại nói ông bị vô sinh từ lâu, và mẹ sinh tôi từ sau đêm hai người đi biển... Tất cả xâu chuỗi đến một sự thật kinh hoàng mà không nói ra thì ai cũng có thể hiểu.
Tôi gần như phát điên vì điều mình sắp khám phá ra. Tôi hỏi mẹ liên tục về đêm ở Sầm Sơn mà bố mẹ đi nghỉ cùng nhau. Mẹ còn cười rất hạnh phúc, mẹ nói rằng trời thương bố mẹ nên ngay sau đó, khi về Hà Nội mẹ đã mang thai tôi. Mẹ còn nói đó là lần đầu tiên thấy bố chiều mẹ thế, bố mua một cân cam về pha nước cho mẹ uống, uống xong cốc nước ấy thì mẹ ngủ rất ngon.
Trời ơi, hóa ra là như thế. Cốc nước cam tôi đoán tới 90% là có thuốc ngủ, và bố đã nhờ người đàn ông kia làm cái việc mà ông không thể làm, đó là cho mẹ một đứa con. Tôi hiểu ra sự thật quá rõ ràng này, chỉ có mẹ là vẫn tự hào, yêu chồng và một mực tin rằng gia đình đang hạnh phúc. Mẹ ơi, con biết làm thế nào để nói với mẹ sự thật đây???
Người bố mà tôi hết lòng tin tưởng và kính trọng, người chồng mà mẹ tôi một mực thương yêu lại có thể nhờ bạn hại vợ mình để che giấu đi quá khứ đen tối. Ông ấy bị giang mai, và có lẽ, tôi cho rằng bị quá nặng nên khi chữa xong đã bị vô sinh. Đó là kết quả một quãng thời gian dài ăn chơi vô độ. Và tôi, chính tôi, là thành quả đã giúp ông ấy lừa được mẹ. Trời ơi, sao ông ấy có thể làm như vậy với mẹ tôi?!!

Giờ đây khi ngồi viết những dòng chữ này, tôi đang vô cùng đau khổ và bế tắc. Tôi mất ăn mất ngủ, không muốn đi học, cũng không muốn phải ở nhà để nhìn thấy mặt bố mẹ tôi. Thậm chí tôi còn không thể chia sẻ chuyện này cho cả đứa bạn thân nhất. Mỗi lần nghĩ tới chuyện đó, tôi lại chỉ biết ngồi khóc âm thầm.
Tôi thật lòng không muốn nghĩ đến, việc này khiến tim tôi đau như hàng ngàn lưỡi dao cứa vào, nhưng cứ nhìn thấy nụ cười của mẹ và “người bố suốt 15 năm qua” của tôi, tôi lại không chịu nổi, tôi lại muốn hét lên cái sự thật ấy, nhưng tôi phải nói thế nào với mẹ bây giờ?
Về Đầu Trang Go down
https://a6family.1forum.biz
 
Câu chuyện kinh hoàng của gđình tôi
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chuyện Tình Moulin Rouge
» Trùm Chuyện Cười Vova ( sưu tầm )
» Chuyện tình thiếu nữ 16 tuổi
» Kinh dị: Bị hàng rào đâm lòi bản họng mà vẫn sống
» Đại Gia vÀ cOn Điếm - Câu Chuyện triệu người rơi lệ

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008) :: Giải Trí :: Truyện-
Chuyển đến