Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)
Nhanh Tay Đăng Kí đi Bạn... Có nhiều cái mới lạ chờ Bạn lắm Laugh
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)
Nhanh Tay Đăng Kí đi Bạn... Có nhiều cái mới lạ chờ Bạn lắm Laugh
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008)

Tụ Điểm Ăn Chơi Đập Phá của các bạn
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 1 Giấc Mơ Dài...

Go down 
Tác giảThông điệp
Nghoainam90
Thần Chém
Thần Chém
Nghoainam90


Tổng số bài gửi : 195
Điểm : 11421
Join date : 10/11/2009
Age : 34
Đến từ : Bạch Mai Phố

1 Giấc Mơ Dài... Empty
Bài gửiTiêu đề: 1 Giấc Mơ Dài...   1 Giấc Mơ Dài... I_icon_minitimeMon Jul 19, 2010 3:16 pm

Cháp 1 : Nơi giấc mơ bắt đầu ...


Đêm qua trìm vào giấc ngủ muộn . Sắp vỡ òa vì những đớn đau . Đã nằm nghĩ mãi . Thật ra mình đang rơi vào trạng thái gì vậy .. Hoảng loạn , lo sợ .. bứt rứt . Cảm thấy như điên lên .. ko tìm ra lối thoát nữa . Úp mặt xuống gối hét lên . Điên mất thôi .

Cứ như vậy .. vật vã mãi cuối cùng ngủ lúc nào chả hay nữa .



Thức dậy . Chăn trùm kín đầu hở mỗi 2 cái chân . Mình lấy tay kéo chăn ra . Quơ tay tìm điện thoại , 11h 20 rồi . Từ từ ngồi dậy , mệt vl KoPhải .. đầu tóc bù xù , bước chân xuống đệm . Việc đầu tiên ko phải là thủ tục buổi sáng hay chải đầu soi gương . Mà là bật máy tính lên .. Như mọi khi , đều đặn và thành thói quen .

On nick . Viết 1 cái stt tâm trạng , như “ Xây thì khó . Còn đập bỏ thì quá dễ “ chả liên quan gì đến tâm trạng cả . Hay thì để . Cảm xúc đang lẫn lộn .. ko biết đường nào mà lần ….

Buzz !

1 cái nick nhảy bổ vào màn hình . Cái nick chả có trong yh . Kệ mẹ . Đi thủ tục buổi sáng đã . Ngáp 1 cái đứng dậy đi vào nhà vệ sinh . Xong xuôi , chải đầu . Bôi kem dưỡng da . thay quần áo ngủ ra . Búi tóc lên cho gọn . Tiếp tục ngồi vào máy .



Buzz 1 cái nữa ! Vẫn là cái nick dở hơi ấy .



- Ra ăn cơm đi con – Mẹ mở cửa ngó vào phòng

- Vâng , mọi người ăn đi , con ko ăn đâu – Nói chả buồn nhìn mặt mẹ nữa . Mất dậy !



Buzz 1 cái nữa

- Anh có chuyện quan trọng muốn hỏi em



Cái j thế này !



- Chuyện gì thế ? – Tôi rep

- Anh có thể tìm hiểu và yêu em đc ko ? – ng đó rep

- Sặc máu , điên à ? – Tôi bật cười

- Ừ có lẽ anh điên khi đã nghĩ thế lúc nhìn thấy em

- Thôi anh ê , đừng kéo bão về , em sợ lắm

- Anh ko đong đưa hay văn vở đâu , nhưng anh muốn nắm lấy em

- Em ko có hứng thú vs bọn đàn ông các anh đâu Neutral

- Tại sao ? Em bảo thủ và cố chấp lắm à ?

- Em ko có nhiệm vụ phải trả lời anh . Anh hỏi xog chưa ?

- Nếu anh xuất hiện và làm em nghĩ khác thì em sẽ yêu anh đúng ko ?

- Còn xem . Thôi em game đây – Tôi chào ng đó



Người đó cũng ko nói gì nữa . Ai có hứng thú vs đứa vừa khô khan . Vừa ngang bướng . Và vừa vô tâm như tôi chứ . Lại văn , lại chem. . Tán đùa thì cũng vừa vừa thôi . Khiếp mế .

Tôi bắt đầu game . Và cả buổi chiều trôi qua . mắt dán vào màn hình chơi game . Đến nỗi tay dã dời rồi mới biết dừng lại . Chợt nhớ chưa ăn cơm trưa . Đói . Nhưng thôi .. để tối ăn 1 thể . Đi tắm đã . Lại lấy qần áo lao vào nhà tắm . Trời nóng như này đc tắm thì còn j bằng nữa Love .. Tẵm xong nằm lăn ra quạt … Híc . sướng quá =.= ‘

Tén ten tèn tèn ten .. Chuông đt . Híc . Ai phá vỡ cái phút giây này thế ? Bựa .

Lại số lạ . Đ\' nghe . Bực cả mình . Đổi số mà vẫn ko yên x-(

Cứ như thế . Réo 3 lần . Mình đã ko nghe rồi . Dai thế ko biết x-(



- Ai đấy – Bực mình nhấc máy gắt lên

- Lúc sáng anh nch vs em rồi ấy – 1 giọng nói ấm vang lên tự nhiên làm lòng mình se lại RunSợ

- À , vầng .. sao anh biết sđt của em Surprised

- Anh xin mãi mới được CuoiNheRang – Anh vẫn nhẹ nhàng trước thái độ bựa của tôi từ sáng đến bh

- Ai cho anh – Tôi khá tò mò

- Em muốn biết lắm à ? – Anh cười

- Vầng , muốn em mới hỏi – Tôi cau có

- Vậy gặp anh đi – Anh vẫn cười dịu dàng

- híc . Anh văn cao quá – Tôi nằm dài ra đệm chịu thua

- Anh đang ở ngoài cổng nhà em , em nhìn ra đi

- Điêu – Tôi nghịch móng tay

- Ngó ra cửa sổ đi – Anh vẫn kiên trì trc thái độ của tôi



Và có người đứng ngoài đó thật . Tôi đưa đt lên tai thì anh cúp máy rồi . Và người ngoài cổng kia đang đưa tay vẫy tôi .. Ko nhìn rõ mặt . Mắt cận thiệt thòi quá Ứ Ừ

Tôi bước ra ngoài đứng đối diện vs anh . Híc . Nhìn mặt dễ thương vậy . Ko thể nói là đẹp trai nhưng nhìn mặt … có cảm giác lạ lạ .



- Mở cổng ra ngoài này đi – Anh cười híp đôi mắt

- Như vậy cho an toàn – Tôi tỉnh bơ

- Em sợ anh ăn thịt em à – Anh đứng sát vào cổng nói nhỏ

- Ko , em sợ em ăn thịt anh – Tôi vẫn tỉnh bơ

- Em làm gì đủ sức – Anh cười .. híc ! hồn nhiên thế là cũng . Tôi đang văn vở mà =.=

- Chưa biêt đc , vì đây là địa bàn nhà em – Tôi cố k cười . Giả vờ lạnh lùng Hài

- Em giống như những gì anh tưởng tượng – Anh vẫn cười , hồn nhiên lắm

- Anh có tưởng tượng về em cả ngày thì cũng k hết Razz

- Đi ăn vs anh đi CuoiNheRang – anh gãi đầu cười xòa

- Ko – Tôi trả lời

- Ít ra phải nói 1 câu gì đỡ phũ chứ ? – Anh mặt nghệt ra

- Ko đi thì nói là ko còn j nữa

- Em có thể nói là em phải ở nhà ăn cơm hoặc em k đi đc đâu chứ KoPhải

- Nói dài thì cũng là ko mà

- Anh thíc tính em lắm – Anh lại cười

- Ko nghĩ em làm hàng à ?

- Sặc . Sao em cái gì cũng nói toẹt ra thế ?

- Vậy phải làm hàng thật à ?

- Em thật thà quá hay là lạnh tính ?

- Thôi em vào ăn cơm đây CuoiNheRang

- Ừm , em vào đi .. gặp lại sau nhé

- Còn có cả gặp lại ạ ?

- Chứ còn gì Razz



Anh lên xe rồi phóng đi mất . À mà quên , sao biết nhà mình . Nguy hiểm quá . Đứa nào là zick thế ko biết . Dám cho số điện thoại địa chỉ nhà mình . Ngơ ngác đi vào trong nhà . À lại quên . Quên k hỏi tên là gì ? À mà thôi , sớm muộn gì cũng biết . Ăn cơm đã . đói lắm rồi í .



….



Tôi thứ 7 . 2 hôm rồi ko thấy hiện tượng lạ kia liên lạc vs mình qua yh hay đt nữa . ko tự nhiên đứng trước cửa nhà mình . Híc ! Ai chả biết đấy là đòn tâm lí . Đánh đòn gây thương nhớ . Vớ va vớ vẩn . Hôm nay xem phim j nhỉ ? Lâu rồi lại mega 1 mình . Ăn bỏng 1 mình .. ko ai tranh . Thíc cảm giác này . Tuy hơi tủi thân 1 tí vì ngta toàn có đôi . Mình cứ riêng mình em solo như thế này nghĩ hơi quái dị .

Thứ 7 lại càng đông . Lại càng nhiều ánh mắt . 1 mình thì làm sao . Ai chả biết các anh các chị 2 mình , 4 mình và nhiều mình RunSợ .

Mua vé đã . Híc . Đông thế .



- Em xem phim gì ?

- Dạ em xem Để Mai Tính



Sặc . Ai hỏi thế ? Mà sao mình phải trả lời Surprised . Chỉ còn nhìn đc đằng sau lưng người ấy . Len vào mua vé . Chắc hỏi người khác . Mình đi trả lời . Chắc ko nghe thấy =.= dơ vl . Đông quá ngại chả muốn len . đứng đợi chút vậy . Lại lóc cóc đi ra mua bỏng ngô tìm chỗ nào ngồi đợi quang bớt r mua .



- Vé của em này



Tôi giật mình ngước lên . Híc . Lại cái mặt dễ thương ấy . Sao xuất hiện ở đây thế ?



- Sao lại của em ? – Tôi ngước mắt nói

- Anh vừa hỏi em xem phim gì mà – Anh ta ngồi xuống trc mặt mình

- Trả tiền anh này – Tôi để tiền lên bàn . Lấy vé rồi cần bỏng vs nước đứng dậy



Anh ta cũng đứng dậy . đi theo . Bên cạnh . Thậm chí bốc bỏng ngô của tôi .



- Phòng này mà – Anh ta kéo tay tôi đi vào

- Bỏ ra , điên à – Tôi k dám nói to



Anh ta chả để í gì đến tôi cả =.= giật cái vé trên tay đưa cho bà soát vé . Híc . hóa ra tôi cầm luôn cả vé của anh ta . Vậy là .. ngồi cạnh anh ta luôn á Surprised

Tôi bực mình đi thật nhanh đi trước anh ta . Nhưng vào rạp lại quên mất là ngồi hàng ghế nào số bao nhiêu RunSợ vừa quên ko xem . Tôi giả vờ đứng lại chờ ..



- Ngồi chỗ nào thế - Tôi vừa hỏi vừa ngại

- Đi – Anh ta lại kéo tay tôi



Híc . Mình mà k cầm nc vs bỏng thì … ăn đòn vs mình . Anh ta kéo tôi vào chỗ ngồi . tỉnh bơ k để í xem lúc ấy tôi đang tức và khó chịu như thế nào .

Đã thế . Giữa phim lăn ra ngủ gật . Đi xem phim kiểu gì thế ? Còn giả vờ tựa đầu vào vai mình =.=’

Bực mình tôi lấy tay hất đầu anh ta ra . Đứng dậy bỏ ra ngoài . Khó chịu lắm rồi . Mình có phải là trò đùa đâu . Đây ko phải là những câu chuyện mình hay viết mà rung mới chả động .. mà tình với chả cảm . sốt ruột .



- Này – bên ngoài rạp vắng . Giọng a ta vang lên làm tôi giật mình .



Quay lại lườm 1 cái rồi tiếp tục đi . Bấm mãi mà cái cầu thang máy ko lên .

Tự nhiên nhìn mặt anh ta hết dễ thương rồi . Hằm hằm đến ghê .. híc . rồi tự nhiên kéo giật vai mình RunSợ chưa kịp định thần thì biết là 1 cái ôm rồi . Chặt đến ngẹt thở .



- Bỏ ra – Tôi dẵm lên chân anh ta



Ko chờ thang máy nữa . Chạy cầu thang bộ . Bực mình ko chịu đc . Anh ta ko đi theo nữa . Ra ngoài . Tôi chạy ngay ra taxi gần nhất . Mở cửa .. thì lại bị kéo giật lại .. Anh ta như là con ma RunSợ cửa taxi đóng sầm lại . Tôi bị kéo mạnh đi . Thô bạo đến đáng sợ . Guốc cao nhé .. ngã bây giờ RunSợ



- Anh bị điên à ? – Tôi bực mình mãi mới giằng đc tay ra

- Anh xin lỗi – Anh ta thở dài 1 cái như là xong rồi vậy

- Điên – Tôi nói rồi quay lưng định đi lại chỗ taxi thì lại bị giữ lại

- Anh đưa em về

- Anh làm sao thế , em chẳng biết anh là ai cả , bỏ ra – Tôi bắt đầu thấy sợ

- Đấy gọi làm định mệnh

- Cái j là định mệnh ? Liên thiên – Tôi cau có

- Trong 1 câu truyện của em .. Em viết . có câu này mà – mặt anh ta tỉnh bơ

- Anh đọc truyện em viết ?

- Ừ , đọc hết ..

- Bỏ ra – tôi lại giằng ra nhưng ko bỏ đi – Đừng trêu em , em ko thíc

- Anh thấy có ai trêu mà zai như anh ko ? – Mặt lại dễ thương rồi RunSợ

- Thôi ko nói nữa . Đưa em về . Nhanh đi – Chấm dứt tranh cãi



Anh ta ra lấy xe . Và tôi lên xe . Đi về . Cả đoạn đường anh ta chỉ nói về những câu truyện tôi đã viết . Anh ta tò mò liệu nó có thật ko ?? Sao tôi lại có thể viết nhiều như thế . Lần đầu tiên , có 1 ng con trai thấy truyện của tôi thú vị . và quan tâm về nó . Anh đặc biệt . Híc . Ko đc . Lại nghĩ linh tinh rồi KoPhải



- À , anh tên là gì ? – Tôi định vào nhà nhưng chợt nhớ

- Nếu em viết 1 câu truyện về anh thì anh sẽ tên là gì ? – Lại văn vở =.=’

- Tên là Phong – Tôi cười rồi qay đi bước vào nhà .



Chắc anh đã đi rồi . Tôi tắm qua rồi thay đồ . Tiếp tục ngồi vào máy tính và game + nghe nhạc . Tự nhiên buồn cười quá . Tên là Phong . Cái tên mình tự đặt cho anh ấy .

Tén ten tèn tèn ten . Lại có đt . Híc . Đang dở tay chơi .



- alo – Tôi áp điện thoài vào giữa tai và vai , ngẹo cả cổ , 2 tay vẫn bấm game

- Em đang làm gì thế ? – Giọng nói ấm ấy

- Ơ dạ - Tôi giật mình rơi cả điện thoại . Tôi vội vồ lấy điện thoại

- Em sao thế

- Dạ ko sao – Ngước lên bị game over rồi Ứ Ừ cay thật

- Anh nhớ em – giọng rõ ko ngượng mồm RunSợ

- haiz – Tôi thở dai

- Sao thở dài thế ?

- Nhớ nhung cái gì Razz – Chả biết nói gì

- Nhớ thì nói là nhớ chứ làm j – Giọng có tí tức

- Vậy còn nói gì ko ? – Lại giọng bựa

- Em ngủ sớm , ngủ ngon nhé

- Em sẽ ngủ ngon nhưng k ngủ sớm đc

- Vậy thì em cứ thức thôi , anh onl nch cả em

- Ok



Tôi vội vàng tắt máy . Ko phải để chờ anh ta on . Mà là bị game over . Phải chơi ngay ko bọn nó đợi lâu nó chửi RunSợ . 1 lúc . nghe tiếng buzz . Híc . lag cả máy . Chơi cái j nữa . Đứa nào thế ko biết . Máy thì đã phò .



- Làm thế nào để bước vào cuộc sống của em ?



Dòng mes sau cái buzz của anh !



- Em ko bao giờ vẽ cách cho ngta vào cả

- Em đang tỏ ra lạnh lùng và bất cần à ?

- Em làm thế làm gì ?

- Tạo vỏ bọc để đẩy ng khác ra xa mình

- Em làm thế bao giờ ?

- Sợ làm ng khác tổn thương nhưng chính bản thân bị tổn thương .

- Anh lại tưởng tượng à ?

- Ừ , đấy là những gì anh nghĩ về em

- Em chả tốt thế , có mà em sợ bị tổn thg

- Ai làm 1 người mạnh mẽ như em tổn thương đc ?

- Chắc chỉ có những người ko ra gì .. hehe

- Vậy chắc anh ko nằm trong số đấy

- Mà anh cầm đầu bọn đấy à Hài

- Lại chem. ….



Câu truyện bắt đầu đi vào hồi thú vị . Chém đến 3h hơn . Bắt đầu anh mới kêu buồn ngủ . Tôi cũng thế . Thế là chia tay chia chân thân ái chào tạm biệt . tắt máy lên giường .

Sms đến .. gừ gừ rung bên cạnh gối

“ Bắt đầu từ ngày mai . Anh chỉ muốn đứng trước nụ cười của em “



Anh đã bắt đầu . Đánh vào nội tâm của tôi . Anh quá sâu sắc … Hay tại tôi . Dễ dàng bị lay động .
Về Đầu Trang Go down
https://a6family.1forum.biz
Nghoainam90
Thần Chém
Thần Chém
Nghoainam90


Tổng số bài gửi : 195
Điểm : 11421
Join date : 10/11/2009
Age : 34
Đến từ : Bạch Mai Phố

1 Giấc Mơ Dài... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 1 Giấc Mơ Dài...   1 Giấc Mơ Dài... I_icon_minitimeMon Jul 19, 2010 3:17 pm

Chap 2 : Luẩn quẩn vào giấc mơ



Sáng , tiếng điện thoại lẫn vào giấc ngủ . Đưa tay quờ quạng . Híc . Ai thế .. ! Em trai mình . Sao nó ko về nhà mà giờ này gọi điện làm gì thế ? Gần 12h rồi cơ à ..



- Gì đấy em – giọng ngái ngủ

- Bà còn yêu thằng […] ko ? – Nó nói rõ to

- Làm sao ? – động chạm

- Tại tối qua thấy nó đi vs con nào , gọi bà chả nghe gì cả - Giọng nó bực bội

- Kệ cụ nó , chả liên quan



Tôi cúp máy . Ngồi dậy luôn . Bắt đầu ngồi đần mặt ra nghĩ . Tự nhiên bật cười . Híc . Chết cười . Đúng là đéo liên quan đc . Sao mình liên quan đến cái thể loại í đc chứ . Làm j có thời gian để bận tâm và nghĩ mãi đc . Thôi sờ tốp nhé . Haizz . Bật máy đã .. Lại viết 1 cái stt “ Hạnh phúc là thứ đếm ngược … “

Ngáp cái rồi đứng dậy đi thủ tục buổi sáng . Tôi đã quen như thế rồi . Cảm xúc của tôi thì có gì quan trọng chứ ? Chả có gì quan trọng cả … Ai quan tâm đến cảm xúc của tôi ? Chẳng ai cả . Tôi ko cần và cũng chẳng quan tâm . Cái sự ích kỉ của mỗi người quá lớn , làm sao mà chia sẻ cảm xúc cho ai đc . Và tôi cũng vậy . Cái Tôi của tôi đè bẹp cả cảm xúc .



“ Em nhớ ăn cơm nhé “ – sms của Phong .



Hì . Tôi quen mồm gọi anh là Phong mất rồi . Chắc tại tôi thíc cái tên này quá . Hay trong những câu truyện của tôi Phong luôn là 1 người sâu sắc nên tôi khá ấn tượng . Bây giờ những người con trai sâu sắc tuyệt chủng mẹ nó hết rồi RunSợ



“ ừm . Anh cũng ăn đi “ – tôi rep lại



Nhưng có ăn đâu . Lâu rồi tôi ko có thói quen ăn trưa . Tôi qua ăn mì mà ăn tham quá đến sáng vẫn dát lưỡi . Ăn xong mà bát mì vẫn còn bốc khói mà . Tởm . hehe .

Dát quá . Híc . Lần sau thì ăn từ từ thôi RunSợ

Mà hôm nay có hẹn vs Hà . Đi tắm đã . Làm tóc 1 chút . Trang điểm nhẹ . Thói quen r mà , ở nhà thì k sao , ra đường cái là bả chát KoPhải … Kệ chứ . Ai cấm người khác làm đẹp Razz

Sách túi . sách guốc . đi ra ngoài cửa thì Hà gọi điện ..



- Ờ tao đang ra đây , bọn mày ..

Tịt . Ko nói đc nữa . Phong đang ngồi trên xe trước mặt tôi . Anh mỉm cười . Híc . Lại làm cái mặt dễ thương . Ghét thế .



- Em đi đâu thế - Anh cười xòa

- Anh làm gì ở đây thế ? – Tôi ngạc nhiên

- Đón em đi chơi - ^^

- Hâm – Tôi đi thằng



Tiếng xe anh đi phía sau . Tôi cứ đi . Chả bận tâm đến sự có mặt của anh . Chỉ thấy khó hiểu . Lúc nào cũng như con ma , bất thình lình xuất hiện . Đến là sợ .



- Ê – Tôi vẫy Hà và lũ bạn



Phong vẫn vè vè phía sau RunSợ Sao lì lợm vậy



- Ai thế , người yêu hả - Hà trêu

- Người yêu cái gì , anh hàng xóm – Tôi chữa cháy

- Có anh hàng xóm đẹp trai chả giới thiệu cho bạn bè gì cả - Bọn nó cười cợt

- Cho anh đi cùng vs – Phong xen vào

- Ok anh .. đi đồ sơn anh đi ko ? – Cái Hà nhanh nhảu

- Sẵn sàng – Phong hớn hở

- Anh ở nhà đi – Tôi cuống cuồng

- Bạn em cho anh đi cùng rồi mà – Lại làm mặt dễ thương Gì ?<

- Ừ , anh đi cùng cho vui đi – Cả lũ phấn khích ra mặt KoPhải

- Anh tên là gì anh ê – 1 đứa hỏi

- Anh tên là Phong – Anh cười



Cả lũ lên xe hết . Bọn nó dí tôi đi vs Phong . Sao bọn nó dễ tính như thế chứ . Được con Hà nữa , thấy zai là tớn lên ko đề phòng j cẩ x-( bực quá . Mất hết cả hứng .

Đường đi khá xa . Nhưng sao Phong biết làm không khí nhộn lên như thế . Mới quen chưa đc 1 tiếng . Phong đã như là thân thiết vs chúng tôi từ lâu lắm rồi ấy . Tôi cũng thấy buồn cười … Anh rất biết cách làm ng khác cười .

Lạ thật .. đột nhiên bình yên đến lạ .. Híc . Lại bắt đầu rồi . Dừng lại . Ko đc , stop !

Đến biển rồi . Ngày bình thường có khác . Vắng tanh . Đúng là đồ sơn . Chả ai thèm đi Hài Tự nhiên hôm nay bọn này nó mò mẫm ra đây làm gì thế ko biết . híc .

Cứ nhìn thấy biển là lại ko kiềm chế đc . Chạy ngay ra . Mặc kệ mọi người . Nhanh như gió tớ đã có mặt ngoài biển . Haha . Sướng Hài Chết rồi . Điên Hài

Ngoảnh ra . Mọi người đang thuê ghế . Phong đang ngồi nhìn ra phía tôi . Nhìn cái gì . Tôi ngoảnh đi . đứng nhìn ra xa . Lúc nãy còn cười le te . Tự nhiên thấy lòng nặng quá . Híc .. Sao buồn thế . Đưa tay lên nhìn nắng xen qua kẽ tay . Thíc như vậy . Tự thấy nhẹ nhõm …

- Làm trò gì thế ? – Phong đứng cạnh tôi . Hết hồn . Giật bắn mình

- Làm gì hỏi làm gì – Tôi lơ quay đi chỗ khác

- Rõ ràng đang làm trò hâm còn gì – Phong chạy đến đi bên cạnh tôi

- Sao anh cứ bám theo em thế - Tôi đi nhanh

- Anh thíc làm em tức điên lên đấy – Phong đi nhanh đến cạnh tôi

Tôi đứng lại . Quay ra lườm . Muốn đấm cho mấy cái thế ko biết . Tôi đá nước cho bắn hết lên người anh xong chạy thật nhanh .. Ko bắt đc lại dìm mình xuống biển thì chết . Anh đứng im bất động trước hành động ấy . Ướt hết quần còn j Hài đáng đời . Ai bảo trêu mình .

Tôi ngồi xuống ghế . Bọn con trai bắt đầu thay đồ ùa ra biển .. Con gái ngồi gọt hoa quả .. sắp đồ ăn ra bàn . Mấy đứa thì tá lả . Phong thì nằm dài ra ghế ngay bên cạnh tôi . Lúc nãy chắc nói nhiều quá . Nên giờ mệt hay sao í .



- Nhìn gì – Anh đột nhiên quay sang nhìn tôi

- Ai nhìn – Tôi giật bắn mình

- Cãi – Anh lại quay đi



Tôi cau có khó chịu . Đúng là con ma mà . Toàn làm mình giật mình .



- Đi đạp xe ko – Anh ngồi dậy nói thầm vào tai tôi



Nghe đã thíc rồi . Gật đầu ngay . xong 2 đứa lẩn nhanh lên trên . Đi bộ ra chỗ cho thuê xe đạp .



- Đi xe đạp đôi đi – Tôi nhanh nhảu

- Ko , mỗi người 1 xe – Anh nói

- Ơ , thế mệt lắm – Tôi cau có

- Đi xe đạp đôi làm sao anh nhìn đc em Razz – Lại cười híp mắt



Tôi chả biết nói gì nữa . Căng thẳng thật . Gớm quá . Toàn đánh vào tâm lí mình .

Thế là xong . Thuê 2 cái xe x-game Hài Lâu lắm rồi mình mới đc đi cái xe này từ hồi học hết cấp 3 đến giờ . Nhìn Phong đi cái xe này đột nhiên trông trẻ con đến lạ . Cứ thi thoảng anh lại quay ra nhìn tôi cười . Tôi bất giác mỉm cười lại .. Lạ thật ấy . Cứ hững hờ rồi bất chợt đôi lúc thấy ấm áp đến lạ …



Đạp 1 vòng lên dốc rồi quay ngược lại . Phong hình như lâu rồi ko đi xe đạp .. trông yếu ớt như con gái í Hài đạp cái xe cũng ko nổi thế mà con ti toe .. Nhìn buồn cười Hài



- Vào Hòn dáu đi – Phong vừa thở vừa nói

- Mệt lắm rồi à ? – Tôi cười

- Sắp .. đứt – Hết hơi thật Hài

- Haha .. thế vào trong í đi bộ 1 tí



Tôi rẽ vào . Phong rẽ theo . Nhìn anh muốn lăn ra đất nằm đến nơi rồi . 2 đứa gửi xe rồi đi bộ ra . Đi đc 1 đoạn ngắn . Phong ngồi luôn xuống hè thở mạnh 1 cái . Nhìn thương .. nhưng mà buồn cười Hài Chắc mệt lắm . Mồ hôi toát ra .. đi vào đây gió mạnh mát lên nhiều .. trông anh đáng yêu thật !



- Mệt lắm à – Tôi ngồi xuống bên cạnh anh

- Ga lăng kiểu này .. mệt .. lắm – Anh vẫn thở gấp

- Chẹp .. già rồi đú làm gì – Tôi vỗ vai anh an ủi

- Ai già .. tin anh bế em vứt xuống biển ko – Anh vẫn nhăn mặt thở

- Thách đấy – Tôi đứng vụt dậy dang tay đố Phong vì nghĩ anh chỉ to mồm tí thôi Gì ?



Anh nhìn tôi nhăn mặt 1 lúc . Rồi tự nhiên cười . Lại làm cái mặt dễ thương . Thôi chết mẹ rồi .. Tự nhiên tôi thấy tim mình đập loạn lên RunSợ … Anh đựng dậy từ từ tiến lại phía tôi .. lại cười . Lại cái bộ mặt đấy .



- Em đừng dãy lên nhé – Phong vừa nói vừa tủm tỉm cười

- Thôi em đùa – Tôi nói rồi chạy luôn



Híc ! đau tim . Không đc iếu lòng .. tự nhiên sợ kiểu j ấy . Tôi bỏ đi trước .

Lại 1 quả đau tim nữa . Anh đi từ phía sau và bế tôi lên thật . Ko kịp trở tay . Mọi ng đang nhìn .. ựa .. dơ quá RunSợ



- Ơ , bỏ xuống , anh điên à – Tôi đánh vào người anh , vùng vẫy nhưng lại sợ rơi RunSợ

- Hét lên người ta càng để ý đấy – Anh tỉnh bơ

- Đừng ném em xuống biển , em xin anh – Tôi gào lên

- haha.. vừa còn thách anh mà Hài – Anh cười to

- Em sợ rồi – Tôi cũng mất vía vs anh



Anh bỏ tôi xuống .. Vẫn còn cười sung sướng khi làm tôi sợ phát khiếp . Bực mình tôi đá vào chân anh rồi đùng đùng bỏ đi trước . Anh ôm cái chân 1 lúc rồi chạy theo tôi . Xin lỗi ỉ ôi 1 lúc .. Tôi đi xuống phía bãi cát trắng . Nhìn bãi cát hút cực í .. Đẹp như tự nhiên .



- Đùa tí đã dối – Anh đứng bên cạnh tôi

- Ko , em ko dỗi đâu – Tôi nhẹ giọng

- Em sao thế ? – Anh ngó vào mặt tôi

- Em ko sao – Tôi ngại cúi mặt k muốn anh nhìn vào mắt tôi . Tôi k bao giờ dấu đc cảm xúc qua ánh mắt cả . Sợ anh phát hiện ra điểm iếu đấy

- Tại anh à ? – Anh đứng đó

- Tại em hay suy nghĩ thôi – Tôi quay sang nhìn anh cười rồi quay đi

- Em mới chia tay người yêu đúng ko ?

- Sao anh hỏi thế ?

- Anh thấy em cứ như đang mang nặng 1 cái gì đó trên vai vậy – Anh nhăn nhăn mặt diễn tả .. trông đáng iêu KoPhải

- Em lăng nhăng vớ vẩn lắm – Tôi cười nhạt r cúi mặt

- Không đúng , em mang nặng cái đó quá .. nên ở cạnh ai cũng k đc như ở cạnh ng đó , em có quyền buông cái k hợp vs mình ra mà – Anh đặt tay lên đầu tôi thật nhẹ

- Vậy anh nghĩ anh có hợp vs em ko ? – Tôi ngước lên mỉm cười nhìn anh

- Chẹp .. anh đã bảo em là đừng nói toẹt ra cái j mà ^^

- Hì . Em quên – Tôi cười nhạt



Anh cười nhẹ 1 cái rồi khẽ kéo tôi ôm vào lòng . Lần này tôi ko có phản ứng gì cả . Đứng im trong vòng tay anh . Đây là lần đầu tiên khi tôi đang tuyệt vọng thật sự có ng ôm lấy tôi … Tôi nhắm mắt lại . Nghe nhịp tim anh . Rất nhẹ . Ko nhanh như tôi nghĩ ..



- Sẽ qua thôi .. ko sao đâu – Anh đặt tay lên đầu tôi rồi vỗ nhẹ …



Sự vỗ về .. mông lung .. ấm áp .. ân cần .. chân thành . Dù tất cả t.c của anh có là giả dối như bao con người khác … tôi cũng sẽ trân trọng mãi giây phút này và mỉm cười vs anh .

Tôi đã nghĩ thế …



- Về thôi – Anh nắm tay tôi kéo đi .. dịu dàng .. lúc nào cũng vậy ..



Tôi cười nhẹ đi theo anh .. Chiều dần tắt .. Gió biển làm người lạnh run lên . Đạp xe bên cạnh tôi . Lúc này … anh chỉ im lặng và cười . Tôi cứ bất giác đáp trả anh 1 nụ cười … Êm đềm như ko vậy …

Giây phút này .. Tôi biết . Sẽ phải trả bằng những tổn thương khác . Cuộc sống ko cho ko tôi cái gì cả .. Niềm vui nhận đc 1 thì đau đớn gánh chịu 10 . Nhưng ko sao … Đến bây giờ tôi vẫn còn sống và viết những dòng này thì tôi hiểu .. Tôi có thể vượt qua tất cả !

Cả bọn nhốn nháo hỏi tôi vs Phong đi đâu mà mất ảnh . Cứ trêu đùa mãi .. cả lũ ngồi ăn uống .. đập phá .. trêu nhau đến tối muộn . Cơm no rượu say rồi bây giờ cưỡi xe về … Lúc đi thì lâu .. mà lúc về có 1 tí đã về đến thành phố . Tạm biệt mọi người Phong đưa tôi về … Hôm nay hơi mệt nhưng vui và có 1 chút í nghĩa vs tôi .



- Nhớ ngủ sớm nhé – Anh vẫn nán lại mỉm cười vs tôi

- Anh đi cẩn thận ^^

- Sao hôm nay tốt thế - Anh nói nhỏ như sợ ai nghe thấy

- Bình an nửa đường – Tôi cáu quay ngoắt vào trong nhà mặc kệ anh



Nghe tiếng xe anh nổ máy đi .. tôi quay lại nhìn anh . Cười hắt ra . Bước vào nhà .. Chào bố .. chắc mẹ đi chơi r . Tôi đi vào phòng . Lấy đồ đi tắm cho thoải mái .. rồi tiếp tục ngồi vào máy tình .. On nick .. lại để 1 cái stt … “ Chờ đợi 1 kì tích … “



……..



- Biết ngay là onl mà – Phong nhảy vào nick tôi

- Anh ko mệt à ?

- Anh vừa về , ngồi nghỉ tí rồi tắm bh .. lát anh gọi điện cho em nhé

- Ừm , em game 1 tí .. vã quá Hài

- ui zời .. vã mới bựa

- Kệ em …



……..



Anh đi tắm còn tôi thì bắt đầu game ..



1 lúc .. điện thoại gừ gừ trên đệm ..

Tôi nghĩ chắc là sms của anh .. Nên dừng chơi .. để đọc :”>



“ Tắm cũng nhớ em Hài



Haha .. hâm đáng sợ ! Nhưng nụ cười của tôi tắt hẳn . Khi tôi nghĩ đến người đó .. Người ko thể gạt bỏ trong trái tim tôi .. Người mà nhẽ ra .. Tôi sẽ chỉ mỉm cười vs mỗi anh ấy .. Nhưng giờ đã k còn thuộc về tôi . Sự vô tâm của bản thân … đã kéo anh ấy đi quá xa khỏi cs của tôi . Tôi đánh mất ………. Nuổi tiếc giờ quá muộn !



1 lúc lâu sau nữa . Điện thoại lại gừ gừ …

“ Ra ngoài cửa sau… “ – sms của Phong

Lại dở trò j ko biết …

Tôi đi ra ngoài cổng .sau . Anh đang đứng đó . Vẫn cái điệu cười dịu dàng ấy . Bất giác tôi lại mỉm cười lại .. Nó dần như trở thành 1 sự tất nhiên ..



- Mở cổng ra đây – Anh đứng gần cổng

- Đứng như này cho an toàn – Vẫn như lần đầu tiên

- Lần này sợ cái j ? – Anh nhăn mặt

- Sợ anh ăn thịt – Tôi nói nhỏ rồi tủm tỉm cười

- Biết sợ rồi à - anh nói nhỏ vì sợ hàng xóm nghe thấy hee hee

- Có chiện gì thế anh ? – Tôi vào đề

- ừm – Anh đưa 1 cái túi bánh cho tôi qua song công – Ăn đi , ngon lắm

- Ờ - Tôi k biết nói gì ngay cả câu cảm ơn

- Về đây .. Nhớ đánh răng trc khi ngủ ko sâu răng nhé – Anh lại thì thụt r tủm tỉm cười

- Anh về nhé – Tôi cười ngượng

- Vào nhà đi



Anh nói rồi lên xe đi . Tôi nhìn túi bánh . híc .. nhìn trông ngon thế . Tôi ăn bánh này mấy lần rồi … Ngon thật . ( nhắc đến thèm quá )

Tôi đi vào nhà .. Để túi bánh cạnh máy tính .. Tắt game ngồi nghe nhạc .. Lấy bánh ăn . ăn xong 1 cái .. thì điện thoại réo .. Anh đang gọi .



- a lô

- Ăn từ từ thôi , ko ai ăn tranh đâu – Anh cười nói thì thầm ( cảm giác như đang trùm chăn nói chuyện .. RunSợ )

- Em ăn hết rồi

- Sặc .. nhanh thế , 5 cái cơ mà – Anh vẫn thì thầm

- Sao anh nói nhỏ thế .. vợ anh nằm cạnh à – Tôi trêu

- Ko ? Nói như vậy cho nó hay – Cười khúc khíc

- Anh hâm thế .. – Tôi cười

- Sao lúc nào cũng mắng hâm thế .. câu này là câu cửa miệng à ?

- Sao anh biết

- Trí tưởng tượng của anh chuẩn mà Razz

- Vậy anh tưởng tượng đến đâu rồi …..

- Đến đoạn em hạnh phúc ở bên anh rồi
Về Đầu Trang Go down
https://a6family.1forum.biz
Nghoainam90
Thần Chém
Thần Chém
Nghoainam90


Tổng số bài gửi : 195
Điểm : 11421
Join date : 10/11/2009
Age : 34
Đến từ : Bạch Mai Phố

1 Giấc Mơ Dài... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 1 Giấc Mơ Dài...   1 Giấc Mơ Dài... I_icon_minitimeMon Jul 19, 2010 3:19 pm

Chap 3 : Nước mắt trong giấc mơ …



Chiều dần tắt trên con phố .. tôi ngồi sau xe Phong , 2 đứa đi ăn bò nướng .. hì ! lần đầu tiên 2 đứa đi chơi riêng .. ko tính cái vụ xem phim bất khả kháng 2 tuần trước . Sau 1 thời gian tà lưa .. đong đưa .. chơi mấy quyển văn Hài 2 đứa quyết định đi ăn và ăn cái Phong thíc .. 1 phần là tôi cũng chẳng biết ăn cái gì cả , 2 là cho Phong quyết định cho thoải mái …

Tôi vs anh bước vào quán , anh đi sau tôi vào .. ngồi vào bàn bê đồ ra . 2 đứa bắt đầu măm . Anh chả ngại gì vs tôi cả .. hồn nhiên đến sợ .. cái kiểu cứ vừa ăn lại vừa cười mím chi .. trông lúc nào cũng vẻ mặt đáng yêu ấy . Chắc anh có nhiều con gái thíc lắm ..

- Anh ăn đi – Tôi gắp cho anh

- Em ăn đi ấy , ko phải ngại anh đâu – Anh gắp lại cho tôi

- Ai thèm ngại .. – Tôi gắp liên tục cho vào mồm Hài



Anh ngơ ngác nhìn tôi rồi bật cười .. gắp thịt cho vào chảo .. Cười híp mắt .

Đang ngồi ăn nch vui vẻ .. thì tôi có điện thoại ..

Số lạ ..

- alo – Tôi nghe máy

- Anh này em đang làm gì thế ? – Giọng nghe quen

- Ai vậy ?

- Hoàng ..

- Sặc .. về rồi à

- Ừ , anh vừa qua nhà thì bố bảo em đi chơi vs bạn

- Vâng em đi ăn với bạn em rồi

- Thế lúc nào về liên lạc với anh qua số này nhé

- Dạ , em nhớ rồi



Hoàng cúp máy . Anh là bạn hơn 2 năm nay của tôi . Cái lúc tôi mới ra viện , anh là người ở cạnh tôi chăm sóc và quan tâm đến tôi nhiều nhất … Chúng tôi đã từng iêu nhau . Nhưng ko hợp nên chia tay 1 cách nhẹ nhàng .. k trách móc , k hờn giân . Vẫn quan tâm nhau , lo lắng cho nhau .. Mỗi lần tôi hỏi “ Sao anh tốt vs em như thế “ lúc nào anh cũng chỉ nói “ Em ko giống những đứa con gái bên cạnh anh “ .. Tôi chỉ cười và bảo anh văn vở ..



- Ai gọi cho em thế ? – Phong đột nhiên hỏi

- Người yêu – Tôi hồn nhiên nói



Phong đơ hình luôn lúc ấy . Tôi ko biết anh ấy có cố tình ko nhưng mà thật sự nhìn anh lúc này buồn cười quá . Anh đặt đũa xuống .. lấy giấy lau mồm , thở dài nhìn tôi



- Ko ăn nữa , về - giọng tỉnh bơ

- Anh về trước đi – Tôi cười

- Sao em đểu thế - anh nhăn mặt

- Như thế nào là đểu – Tôi cố tình trêu ngươi

- Em cứ kiểu gì với anh ấy – Anh cúi mặt cầm đũa gõ gõ vào bát

- Vậy anh muốn em như thế nào ?

- Có phải cứ muốn là đc đâu – Lại làm mặt dễ thương Gì ?<

- Tại sao anh lại để ý đến em thế ?

- Tại em ấy – Anh lại cúi mặt gõ đũa Hài

- Em đã làm gì ? – Tôi ngơ ngác

- Càng tiếp xúc vs em anh càng ngấm – Anh thì thầm , sợ ng khác nghe thấy

- Ngấm như thế nào ?

- Kiểu là 1 chất kịch độc , nếu đã ngấm vào rồi sẽ phải quên trong đau đớn Hài – A cười

- Thật thế à ? Em chưa thấy hiện tượng đấy xảy ra , ngta quên em dễ lắm mà

- Em ko biết hay giả vờ ko quan tâm ?

- Thôi .. ăn đi r về - Tôi lái vấn đề

- Ko cho về đấy – Anh hất hàm

- Thế thì ko về nữa ..

- Nhiều lúc anh ức lắm nhưng mà anh là người biết nhẫn nhịn em hiểu ko Hài – A lại cười



Anh lúc nào cũng như thế .. Luôn cố gắng hiểu tôi và nhẫn nhịn . Tôi ko rõ mục đích của anh là gì .. Nhưng có vẻ như , tôi đang dần tin tưởng vào anh . Tin tưởng vào mối quan hệ này .

Ăn xong . Anh hỏi tôi thíc đi đâu .. Chả biết nữa . Đi lượn đường 1 tí cho mát . Tôi vs anh cứ lang thang trên đường rồi nch vs nhau .. Anh cứ hồn nhiên vô tư quá .. tôi chẳng biết nữa . Tôi đang dần quen vs giọng nói của anh .. nụ cười của anh .. khuôn mặt anh , sự xuất hiện của anh . Đều đặn và luôn đúng lúc ..

1 lúc . Khát nước quá , anh cứ đòi ra 42 Minh Khai ngồi uống nc .. Tôi ngại vào quán nên bảo anh ngồi luôn ngoài đường cho mát .. 2 đứa dừng ở Lạch Tray uống nc mía . Ngồi nhìn ra đường . Lúc ấy tôi mới biết .. nhẽ ra mình nên ở nhà .. để ko phải nhìn thấy cảnh ny mình đi vs người khác .. những cái ôm .. những tiếng cười .. như đã từng là của mình . Trớ trêu thật . Tôi ko yêu người đó nhiều . Có hay ko , ko quan trọng vs tôi . Nhưng sự lừa dối . Sự trách móc . Trong lòng . Vs 1 người dễ tổn thương và suy nghĩ quá sâu như tôi . Chính người mà tôi k thực sự đặt nhiều tình cảm lại là người làm tôi mất lòng tin quá lớn . Con người là như vậy phải ko .. luôn tàn nhẫn vs nhau .

Tôi trực khóc …



- Em sao thế ? – Phong kéo vai tôi để nhìn vào mặt tôi

- Đâu sao đâu – Tôi quay ra cười dù mắt đã ánh lên từng giọt nc mắt còn chưa trào ra nổi

- Lại sao nữa .. Cứ im lặng là anh biết em đang có sao rồi – Tôi nhăn mặt

- Cảm xúc của em quan trọng thế à ? – Tôi hỏi 1 câu ngớ ngẩn

- Nếu anh ko quan tâm đến cảm xúc của em thì anh đã bơ đi

- Em có vô vị quá ko ?

- Ngược lại .. Em làm người khác muốn tìm hiểu , muốn đc hiểu – Anh luồn tay qua tóc đặt vào má tôi

- Em k đặc biệt như thế , em cũng chỉ là ng bt thôi – Tôi kéo tay anh xuống

- Anh nói thì em cứ nhận đi , thíc bỏ xừ còn giả vờ Hài – Anh trêu tôi

- Thế phải làm sao bây giờ ?

- Yêu nhau ko ? – Anh nói thầm vào tai tôi

- Như thế nào – tôi quay sang nhìn anh



Anh hôn nhanh vào môi tôi rồi cười ..

- Không bao giờ cần bắt đầu và ko bao giờ quan tâm kết thúc



Cái gì thế ???? Anh xóa sạch mọi thứ đang có trong đầu tôi . Làm sao vậy . Ko dừng lại đc .. Tôi phải làm gì lúc này đây ?



- Vậy tên thật của anh là gì ? – Tôi chợt nhớ ra

- Anh thíc tên Phong em đặt hơn – Anh cười cầm tay tôi rồi cười híp mắt

- Thôi đừng văn vở nữa – Tôi rút tay lại

- Tên là Nam - ^^

- Ừ , từ giờ em sẽ gọi anh là Phong

- Chả liên quan

- Kệ em

- Ừ thì kệ em

- Kệ thật nhé , đừng nhăn nhó

- Con cáo này

- Sao lại cáo , em là thỏ đeo nơ đấy Hài

- thỏ này chắc thành tinh rồi – anh nhăn mặt

- Sao anh hay nhăn nhó thế - Tôi nhăn mặt

- Từ lúc quen em anh mới nhăn nhó – Anh lấy tay gãi trán



Tôi mỉm cười vs anh . Làm gì cho anh bây giờ nhỉ . Ôm lấy anh ư ? Ko đc .. bao nhiêu người như này .. Cũng chả có tim Hài Mà ko có ai Gì ?“ cũng chưa chắc dám Hài Trông thế thôi chứ hèn lắm Hài

Đến giờ về rồi . Anh đưa tôi về .. Thi thoảng tôi cười anh lại ngoái lại để nhìn mặt tôi .. Anh cứ cau có là ghét đèo tôi lắm .. vì ko nhìn thấy mặt . Anh sợ tôi ngồi sau lưng cười đểu anh Hài

Đến cổng rồi . anh vẫn đứng lại cố nhìn tôi mà k quay xe về ngay :”> anh dễ thương lắm .. Cứ như thế này tôi đỡ làm sao đc RunSợ

- Xong rồi , em ngủ sớm nhé – Im lặng 1 lúc tự nhiên anh nói

- Xong gì ?

- Chụp ảnh em .. vào đây – Anh chỉ tay vào đầu rồi cười



Tôi cười lại rồi quay lưng đi vào nhà .. Nhìn anh thế thôi . Tôi biết làm gì lúc này nhỉ ? Đợi anh đi r lại quay lại nhìn theo ? Khó hiểu về cái mình đang nghĩ quá .. Ko bao giờ dám đối diện .

Tôi ngả người ra đệm nhìn lên trần nhà . Tôi cứ nghĩ mãi mà quên việc onl luôn . Thật ra anh là ai ? Sao đột nhiên xuất hiện đúng lúc và mang lại cho tôi nhiều cảm xúc đến như thế ? Tôi biết nhớ đến đôi mắt anh rồi .. Đôi mắt đuôi dài .. híp lại . Thường đàn ông mắt như thế đểu lắm Hài Nhưng hút kì lạ .. Cả cái cách anh từ từ xâm nhập vào cuộc sống tâm tư của ng khác nữa .. Thật đáng iêu . Xong lúc này tôi chỉ thấy lẫn vào đó cả những nỗi sợ hãi . Tôi sợ .. sợ phải iêu 1 ai đấy .



- a lô – Tôi nhấc máy khi có tiếng chuông

- Em vừa về nhà , anh ngồi đầu ngõ nhìn thấy em về - Giọng Hoàng

- Anh đang ngồi vs anh em à ?

- Em đi vs người yêu về à ?

- Ko phải người yêu đâu – Chả hiểu sao tôi lại chối ngay

- Nhìn cũng đẹp zai đấy nhưng ko bằng anh Hài

- Tất nhiên anh luôn đẹp nhất rồi – Tôi cười

- Muộn rồi , anh quá đẹp trai nên em đã mất anh – Anh cười trêu tôi

- Nếu anh hạnh phúc thì em cũng yên tâm đi lấy chồng mà – haha



Tôi cứ nằm nch vs Hoàng mãi như thế . Hoàng rất hiểu tôi . Luôn biết tôi đang nghĩ gì . Muốn gì và cảm thấy gì . Tiếc là chỉ thi thoảng anh mới về đây . Anh định cư luôn bên anh rồi . Kiểu gì cũng sẽ lấy 1 con mắt xanh mỏ đỏ mặt tàn nhan Hài

Đang nch tôi nghe máy có tiếng tít tít , có tin nhắn



- Chờ em tí đọc tin nhắn nhé – Tôi nói vs Hoàng

- Thôi em làm gì làm đi , rảnh đi chơi , anh về chơi 1 tháng thôi



1 số lạ gửi tin nhắn cho tôi .

“ Em có phải là P ko ? Chị gọi vào số em mãi ko đc , chị có chuyện muốn nói vs em “



Ai thế nhỉ ? Sao tự nhiên lại tìm tôi .

Đang thắc mắc thì điện thoại lại rung lên .. số đó hiện lên trên màn hình . Tôi băn khoăn 1 lúc rồi nhấc máy .



- Dạ - tôi lịch sự vì biết chị đó gọi

- Em vừa đi vs Nam về đúng ko ? – Người đó hỏi vào đề luôn

- Vâng , sao hả chị ? – Tôi bình tĩnh

- Em là người yêu của Nam à ? – Chị tiếp tục hỏi

- Thế chị là gì của anh Phong , à nhầm anh Nam

- Chị là người yêu của anh ấy

- Nếu chị là người yêu của anh ấy , thì làm sao em là người iêu anh ấy đc – Tôi vẫn bình tĩnh

- Nhưng em đi vs người yêu chị

- Vậy chị nch vs ny chị đi , em ko liên quan

- Em nói vậy là như thế nào ? Nam rất lăng nhăng , đây ko phải lần đầu tiên

- Em ko cần biết anh ấy ntn , em ko thíc liên quan vào chiện này

- Thế em đừng gặp Nam nữa , chị nói trước đấy nhé

- Nói thì sao hả chị - Tôi bắt đầu .. điên

- Đừng để chị nói ko ra gì

- Thứ nhất , anh Nam ntn em k quan tâm , thứ 2 , anh ấy chủ động gặp em , em ko cấm đc , còn chị muốn cấm thì cấm anh ấy đi .. Em k phải nguyên nhân

- Em đừng nói giọng đấy .. em ko đong đưa vớ vẩn thì anh ấy có thế ko ?



Sặc . Mình đong đưa ư ? Tôi cúp máy .

Lại chuyện gì nữa vậy . Mình biết mà . Trớ trêu thật . Chả ai để mình iên . Khó chịu .

Tôi lấy quần áo đi tắm . Cách xả stress nhanh nhất của tôi .

Tắm xong nhìn điện thoại có 4 cuộc gọi nhỡ và 2 tin nhắn .

1 cuộc gọi nhỡ của Hoàng . Và 3 cuộc gọi nhỡ của Phong . À ko ! Của Nam . Cái con người này .. Ghét dã man Hài



Phong lại gọi . À ko , Nam RunSợ mà thôi . Tôi ghét ng tên là Nam ấy . Tôi thíc ng tên là Phong của tôi . Bực cả mình . Đau đầu quá .



- gì đấy – Giọng khó chịu

- vừa bạn anh nói gì vs em ? – Giọng Phong gấp gáp

- nói gì thì anh biết rồi đấy – Tôi trả lời

- ko phải là như thế đâu , anh xin lỗi , nó luôn như thế

- như thế là như thế nào , a k cần giải thíc đâu , e vs anh đâu có gì – Tôi nói như ko

- sao lại ko có gì .. anh ko muốn làm em tổn thương

- ko dễ thế đâu anh .. làm tổn thương 1 con ng k đơn giản vậy

- em đừng như thế .. nếu em ko tin anh , anh có thể 3 mặt 1 lời

- ngta luôn có những cái cớ để biến mình thành ng vô tội a ạ

- anh ko phải người như thế , mà dù anh có thế nào .. anh ko bao giờ nghĩ đến việc sẽ làm em mất lòng tin ở anh như vậy

- em chưa hề có lòng tin ở anh – Tôi lại cố vô tâm

- sao em nói thế ?

- thôi anh đi giải thíc vs ny anh đi

- em điên à , ko phải ny anh

- thế có ng rảnh đến nỗi nhận là ny anh đi mắng em à

- nó muốn phá thôi , mai cả 3 sẽ nói chiện

- đừng lôi e vào rắc rối gì nữa , em mệt lắm



Tôi cúp máy . Phong lại tiếp tục gọi . tôi tắt đi . và đọc 2 tin nhắn vừa rồi ..

“ em đừng nghe ai nói gì nhé , hãy tin anh “

“ sao em ko nghe máy . anh ko biết giải thíc ntn ? nhưng anh ko hề lừa dối gì khi đến vs em đâu . Vs anh 1 mình em là đủ rồi . Đừng nghe ngta nói . A có thể 3 mặt 1 lời vs ng đó và em “



Tôi ko quan tâm đc . Đầu tôi đủ đau và vai tôi đủ nặng rồi . Sao nhiều chuyện rắc rối vậy . Cứ dính vào bọn đàn ông này là lại có chiện mà . Họ chỉ mang rắc rối vào cs của tôi . Tôi k trách đc . Cuộc đời luôn tráo trở thế . Đắng thật .

Bật máy onl . Lại viết stt .. viết gì bh nhỉ ? chỉ để bài “ Anh vẫn thứ tha – Dương Triệu Vũ “ . Vào game . Chỉ cần quan khỏi đêm nay .. Tôi sẽ lại bình thường trở lại .. Rồi có phải chính vì thế mà đêm lúc nào cũng quá dài đối với tôi .



“ đi ăn đêm đi em , anh vs an hem đang ngồi đầu ngõ , ra đây r đi “ – sms của Hoàng lúc 12h hơn .



- Đi ăn vs anh ko con – Mẹ mở cửa phòng vào nói vs tôi

- Dạ chờ con chút , mẹ ra trc đi , con chạy ra sau – Tôi nói



Mẹ đi ra . Tôi tắt game . Để stt “ đi ăn r “

Tôi lững thững đi ra ngoài . Và lại đột nhiên bắt gặp Phong . Anh lại đang đứng đó từ lúc nào . Mặt lại nhăn . Có lẽ từ lúc quen tôi anh mới bắt đầu biết nhăn mặt thật . Khuôn mặt ấy .. rất gần ngay đây , nhưng k phải thuộc về tôi . Sao mà xa vời thế .



- Em đi đâu thế ? – Anh vẫn nhăn mặt chau mày

- Anh đứng đây làm gì ? – Tôi đứng cách xa anh

- Anh định gặp em từ 1 tiếng trc nhưng ko dám gọi

- Anh về đi , em k nghĩ j đâu – Tôi bước đi

- Em ko phải lạnh nhạt vs anh đâu – Anh nói vs theo tôi

- Trước giờ vẫn vậy mà – Tôi quay lại nói

- A đã nói sẽ chỉ đứng trc nụ cười của em .. nhưng vì anh nghĩ đã làm em suy nghĩ nên nãy giờ anh mới ko dám gọi em ra

- Anh làm sao phải thế /:] – tôi chau mày

- Vì anh ko hề muốn thế

- Nhưng nó xảy ra rồi – Anh tiến gần đến chỗ tôi

- Anh đi về đi – Tôi đứng lùi lại

- Tin anh đi – Anh định đưa tay kéo tôi thì rụt lại vì đột nhiên Hoàng xuất hiên

- Sao thế em – Hoàng nhìn tôi r nhìn Phong

- Ko , em đang nch vs bạn em thôi – Tôi nhìn Hoàng cười

- Ra đi mọi người đợi – Hoàng khoác vai tôi rồi kéo tôi đi



Phong im lặng ko nói gì . Có lẽ anh đang ngạc nhiên ko biết Hoàng là ai . Tôi ngoái đấu lại nhìn Phong . Trong lúc ấy . Lúc anh quay lưng đi ra phía xe . Tôi cảm thấy .. anh ấy đang rất buồn .. đang thất vọng .. đang cần tôi . Nhưng tôi dặn mình ko iếu lòng .. tôi quay đầu đi tiếp bên cạnh Hoàng



- Cãi nhau à – Hoàng đột nhiên nói

- Ko , nch bt thôi

- Đêm đến tận nhà thì chỉ có chiện j cãi nhau thôi – Hoàng quay sang nhìn tôi

- Anh cứ như cái j cũng biết ấy ?

- Yêu em à ?

- Anh hỏi làm gì

- Chứ chả đứa nào thừa hơi đêm hôm đến nhà nếu ko yêu

- anh thừa hơi đây , đêm hôm anh rình rập j ở ngõ nhà em , k về nhà ngủ đi

- thì anh yêu em anh mới rình rập .. hehe



Anh lúc nào cũng thế . Chúng tôi lại thân thiết và thoải mái vs nhau như trước . t.y đã khép lại nhưng k có nghĩa là quay lưng vs nhau . Anh ấy , là em chơi thân thiết của anh trai tôi . Mọi ng coi anh í như ng thân trong nhà vậy .. Và giờ anh ấy là 1 ng bạn , 1 ng anh .. tuyệt vời của tôi . Dù đôi lúc hơi đĩ 1 tí Hài



…..



Sáng thức dậy .. hơn 12h . Sao hôm nay lại dậy muộn thế nhỉ . Cầm điều khiển bật tivi xem “ Những bà nội trợ hành động “ .. xem mấy ông chồng đi ngoại tình cs sau này như thế nào ? Hầu như toàn bị chả ra j . Cả đàn bà lúc ngoại tình cũng vậy … mất hết tất cả Gì ?< thôi xem mà ngấm .. đừng nghĩ đến việc ngoại tình Hài dù có muốn cũng phải nhịn Hài tất cả vì con em chúng ta còn đâu kệ cha chúng nó Hài

Dạo này hay nói bậy lắm . Ko biết có thù hằn j vs đời k KoPhải

Lúc này mới nhớ ra sờ vào cái đt . Lại cuộc gọi nhỡ của Phong . lại tin nhắn .. Chắc anh ấy ko nói dối mình đâu =.= híc . Thôi cứ để thời gian nói lên tất cả .. mình cứ sống cs của mình trước đã .. rồi quan tâm những cái bên lề sau . Ko thì mệt mỏi lắm .



1 tin nhắn từ đêm qua .

“ Anh đã cố gắng vì em rất nhiều , đừng gạt bỏ sự cố gắng của anh đc k ? “

1 tin nhắn lúc sáng ..

“ Em có ngủ đc ko thế . A chỉ muốn nhớ về em . A ko nghĩ mọi chiện lại ntn “



Hình như anh k ngủ thì phải . 1 tin nhắn lúc 4h sáng .. 1 tin nhắn lúc 8h sáng . Tôi phải làm gì bây giờ nhỉ ? Đột nhiên chỉ toàn những đa nghi . Toàn những ngờ vực .. Cũng giống như những gì ngta vẫn nói .. ngã đau quá , sẽ sợ ngã 1 lần nữa . Hay cứ ngã nhiều cho quen =.=’ đến phát buồn cười vs những suy nghĩ của tôi .

Thủ tục buổi sáng xong . Hôm nay khác bình thường . Tôi dọn dẹp nhà cửa =.= .. chuyện lạ .. chắc hết cái để làm Hài Mẹ cũng ngạc nhiên . Còn tưởng tôi bị điên Suy Tư Hay định xin xỏ cái gì RunSợ



“ anh đang ngồi quán nước ngoài ngõ nhà em vs con bé kia nữa . Em ra đi . Anh ko muốn em hiểu lầm j anh “



Híc . Sao anh phải làm căng đến như thế chứ . Thật ra tôi vs anh đâu có gì mà phải như thế . Anh làm tôi mỗi lúc 1 rối bời .

Tôi dọn nhà rồi còn đi tắm . Suy nghĩ mãi chẳng biết có lên ra ko ?



“ em ra đi . anh ko muốn như thế này 1 phút nào nữa đâu “



Anh tiếp tục sms cho tôi .

Cuối cùng thì tôi cũng quyết định ra . Tôi ko muốn để anh như vậy nữa . Tôi sợ nhìn cái dáng người anh từ phía sau mà như rất mệt mỏi đến vậy .

Tôi qua đường .. Nhìn anh đang ngồi vs 1 chị nữa bên đường . Nhìn mặt ai cũng đầy ám khí RunSợ .. qua bh là chết như chơi . Tôi cười vs anh ngồi xuống ghế .. chào chị đó . Chị đó cũng cười r gật đầu vs tôi



- Bây giờ P ra đây r , anh nói luôn – Phong nhìn chị đó nói

- Sao em lại nói vs P em là ny anh , em là ny anh bao giờ ? Em nói đi – Anh tiếp tục nói



Chị í im lặng cúi mặt . Có vẻ ngại lắm .. Tôi thấy khổ thân chị ấy . Ko thấy tức tối gì cả ..



- Thôi anh ạ , ko cần ntn đâu – Tôi lên tiếng

- Vậy em xin lỗi P đi – Anh tiếp tục nói vs chị đó

- Tại sao em phải xin lỗi – Chị ấy lúc này mới lên tiếng , gắt lên vs Phong

- Bây giờ anh nói thẳng , là anh yêu P , em đừng xen vào chuyện này , đừng để xảy ra 1 lần nữa



Tôi giật mình trước câu nói của anh . Nhìn anh lúc này có như đã .. quyết định sẽ bước vào cuộc đời tôi từ bây giờ …
Về Đầu Trang Go down
https://a6family.1forum.biz
Nghoainam90
Thần Chém
Thần Chém
Nghoainam90


Tổng số bài gửi : 195
Điểm : 11421
Join date : 10/11/2009
Age : 34
Đến từ : Bạch Mai Phố

1 Giấc Mơ Dài... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 1 Giấc Mơ Dài...   1 Giấc Mơ Dài... I_icon_minitimeMon Jul 19, 2010 3:20 pm

Chap 4 : Nụ cười ấy là của anh …





Phong nắm tay tôi đứng dậy . Tôi ko biết là nên làm gì nữa . Thụ động nghe theo anh . Sao nghe tiếng trái tim đập mạnh quá ..

Tôi rút tay lại . Anh ko đi nữa . Đứng iên lại nhìn tôi … Có phải anh đang tức giận ko ?

- Sao phải rút tay lại – Anh nói

- Anh đừng hỏi – Tôi hắt ra rồi quay đi , tôi cảm thấy lo lắng khi a cứ hành động như vậy

- Em chưa tin anh chuyện gì ? – Mắt anh trùng xuống , lại nhăn mặt

- Về đi – Tôi quay lưng đi về



Tôi ko quay lại nhưng tôi nghe sau lưng mình . Tiếng ghế bị đạp đổ. Tiếng chị đó nói “ Anh làm sao thế “ Ko nghe thấy tiếng anh . Nhưng tôi ko dám quay đầu lại .. Ko đc .. Đi nhanh vào . Chạy khỏi anh ấy thật nhanh .. Đừng quay đầu lại . Và cũng đừng để anh ấy nhìn vào mắt mình .. Sợ anh ấy sẽ nhìn thấy tất cả .

Lúc về , đi qua nhà anh trai .. Tôi nghe tiếng Hoàng gọi . Nhưng tôi ko dám quay lại . Tâm trạng ko tốt .. Hoàng sẽ nhìn ran gay . Tôi vẫn cố đi thật nhanh về nhà . Vào phòng . Nằm xuống đệm . Úp mặt vào gối . Lại hét lên …



- Điên hả con – Mẹ ngó vào phòng

- aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa – Tôi lại hét tiếp

- Cái chổi đẩu rồi , con này thíc ăn đòn rồi – Mẹ nói đùa …

- Con đang thíc ăn đòn đây – Tôi bật dậy hét lên

- Làm sao thíc ăn đòn hả - Giọng Hoàng

- Mày xem nó chán cơm thèm đất , mày xử lí đi … - Mẹ nói vs Hoàng

- Bác để cháu , bác tránh ra – Hoàng cầm cái chổi đi vào phòng

- aaaaa . mẹ ơi … - Tôi gào ầm lên

- Vừa kêu thíc ăn đòn mà – Hoàng cười

- Dạ ko .. em thíc ăn cơm – tôi sợ phát khóc , nhưng lại sắp khóc vì 1 chuyện khác

- Em sao thế ? – Hoàng buông cái chổi xuống ngồi lại gần phía tôi

- Em sao đâu – Tôi cúi mặt mắt ngấn nc …

- Con điên này – Hoàng nói rồi đột nhiên đưa tay cầm lấy cái điện thoại của tôi



Tôi định giật lại nhưng ko đc . Anh mở phần cuộc gọi đến .. Xem tin nhắn . Tôi ko giật lại đc .. Anh khỏe quá . 1 tay là ẩy đc đầu tôi ra .

Anh bấm gọi cho Phong . Ức ko chịu đc .. Anh làm gì thế ..

- Mày làm gì mà con bé khóc – Anh vẫn ẩy tôi ra

- Anh đưa máy cho em – Tôi hét lên

- Có chuyện gì mày phải biết hơn tao chứ - Hoàng vẫn nói

- Hoàng – Tôi hét lên , mệt chả thèm giằng đt nữa

- Tao là người yêu nó , thế mày là ai

- Anh bị điên à – Tôi đứng dậy giằng lại đc máy



Tôi vội nghe máy

- Mày đang ở đâu đấy – Nghe giọng Phong

- Ko phải đâu anh , em xin lỗi .. anh em ..

- Em đừng nói nữa , em nghĩ anh ko có lòng tự trọng à ? – Phong quát lên , lần đầu tiên Phong quát lên vs tôi như thế

- Ko phải , em …

- Đừng mang anh ra làm trò đùa – Phong vẫn quát lên



Rồi anh cúp máy . Tôi khóc thật rồi . Tôi quên mất cả việc Hoàng vừa làm . Tôi úp mặt vào tủ quần áo khóc .. Hoàng vẫn đứng ở đấy . Anh cứ im lặng nhìn tôi . Tôi làm gì thế này . Chỉ làm cho Phong buồn và lo lắng .. Bây giờ còn làm anh tổn thương nữa .



- Anh xin lỗi – Hoàng lên tiếng



Tôi k nói gì cả . Chỉ lắc đầu .



- Làm sao em phải thế - Hoàng nói lớn

- Kệ em , tại anh ấy – Tôi nói to hơn Hoàng

- K kệ đấy – Hoàng quát lên

- Tại anh đấy – Tôi đáp cái điện thoại vào người Hoàng . Khóc như 1 đứa trẻ con vậy



Hoàng chẳng nói j cả . Anh nhặt điện thoại lên lắp bin bị tuột ra lại . Để lên bàn . Rồi đứng im lặng k nhìn tôi . Tôi ngồi xuống đất cúi mặt khóc mãi . Chả biết làm gì nữa .. Tự nhiên tôi thấy người mình cứ lạnh toát .. đầy lo sợ .. nỗi lo sợ còn lớn hơn lúc Phong nắm lấy tay tôi … Nối lo sợ ấy .. chính là : Mất anh !

Tôi cứ cố tránh né để làm gì ? Cứ cổ vô tâm trước tình cảm của anh .. để bảo vệ mình nhưng lại chính là người tự làm mình tổn thương . Tôi ghét mình lắm ..

Đột nhiên Hoàng ngồi xuống ôm nhẹ lấy tôi . Tôi chả tức Hoàng nữa . Chỉ thấy buồn lắm .. Cảm thấy tổn thương lớn lắm . Hoàng ôm lấy tôi . Và chỉ im lặng . Chắc anh chẳng biết phải làm gì .. Cái tính ngông cuồng của anh từ trước đến nay . Luôn làm tôi và anh xảy ra như vậy .

Tối , tôi nằm trong phòng . Nghe nhạc .. “ Khóc thầm đêm mưa – Lệ Quyên “ 1 trong những bài trong list nhạc của tôi .. Ko khóc nữa .. Nhưng thấy lòng nặng trĩu .. Chả muốn làm gì .. Mệt mỏi lắm . Ko biết bây giờ Phong đang làm gì ? Chắc anh ghét tôi lắm .. Chắc anh đang buồn lắm .. Tôi lúc nào cũng vậy .. ko bao giờ mang hạnh phúc lại cho ai cả .. Nên cứ nhận đc những tổn thương là đúng thôi … Híc . Tại con đĩ Hoàng nữa Ứ Ừ

Bí bách . Tôi mở cửa sổ . Nhìn ra ngoài sân . Cây khế sau sân mọc cao lá phủ che gần như 1 bên cổng .. Nếu có ai đứng đó thì ngồi trong đây sẽ chẳng nhìn rõ ..

Chớp mắt .. Tôi có cảm giác . Phong đang đứng ngoài đó . Tôi cứ nhìn mãi ra cổng . Nhưng lại nhắc mình đang ảo tưởng . Ko .. đúng là Phong mà . gần 1 giờ rồi anh còn đứng ở đó làm gì ? Sao ko gọi cho tôi .. Tôi đi cửa trước chạy ra ngoài đi ra phía cổng sau . Phong đang ngồi trên xe . Anh cứ nhìn xuống dưới đất . Tay cầm cái điện thoại .. Đứng từ xa .. Nhìn anh .. Nước mắt tự nhiên rơi xuống vô thức . Tôi đã làm gì vs anh ? Tôi đã đc những j cho anh ? … còn anh vẫn cứ im lặng như thế .

Anh đột nhiên ngửng mặt lên nhìn về phía tôi .. Anh thấy tôi , nhưng k cười như mọi khi nữa .. Anh xuống xe đứng quay mặt về phía tôi . Im lặng . ko nói gì . Ko cười .. k gì cả . Tôi cũng vậy . Chôn chân đứng nhìn anh . Anh cúi mặt quay lưng định lên xe đi . Lúc này tôi mới giật mình .. Tôi sợ anh đi mất .. tôi sợ đây là lần cuối cùng . Tôi vội đi thật nhanh đến chỗ anh . Anh biết tôi tiến lại .. Nên quay người lại đứng nhìn tôi . Mắt anh buồn lắm .. Nó làm tôi càng k biết phải làm sao .

Tôi im lặng nhìn anh . Anh cũng chẳng nói gì . 1 lúc . Anh lại quay ng định đi . Tôi ko biết làm gì ngoài túm lấy áo sau lưng anh .. Cái hành động RunSợ .. Ngu ko chịu đc .



- em xin lỗi – tôi lí nhí



Anh cúi mặt quay lưng lại phía tôi ko nói gì cả .



- em sợ lắm – tôi nói tiếp



Anh vẫn k nói j , chỉ thở hắt ra … rồi quay mặt nhìn vào tường



- đừng bỏ em …



Lúc này anh mới quay lại nhìn tôi . Quay rất nhanh . Ánh mắt ngạc nhiên . Mặt nhìn ngố dã man í =.=’ .. k diễn tả đc cái khuôn mặt ấy .



- Em ko giận anh à – Anh nói mặt tỉnh bơ

- Sao em phải giận – Tôi ngơ ngác

- Tại lúc chiều anh quát em

- Tại em mà – Tôi cúi mặt

- Anh chỉ sợ em giận anh , chắc ko nch vs anh nữa nên anh đến k dám gọi



Híc . Sao con người này khó hiểu thế nhỉ .. Tôi mới là ng sợ anh giận . Vậy mà anh lại sợ tôi giận . Tôi đã nói rồi mà .. anh cứ như thế này . Tôi đỡ làm sao đc =.=

Mặt tôi lúc ấy chắc méo lắm hay sao . Mà mặt anh tự nhiên sị ra ..



- Sao lúc chiều khóc – Anh nhăn mặt nhìn tôi

- Em có khóc đâu

- Người yêu em nói thế mà – Giọng tỉnh bơ

- Ko phải người yêu đâu – Tôi lại cúi mặt

- Anh biết rồi , anh trêu – Anh cười híp mắt

- Anh về đi – Tôi chả biết nói j nữa

- Ơ , vừa bảo người ta đừng về xong giờ lại đuổi – Anh nói thì thầm

- Đừng bắt lỗi

- Thế sao vừa nãy nhìn anh lại khóc

- Kệ em

- Lúc nào cũng kệ em



Tôi chả biết nói gì nữa . Hết truyện rồi . Sao hnay văn kém thế nhỉ RunSợ .



- Thế anh về nhé – Anh nói

- Ừm .. – Tôi nhìn anh

- Yêu anh ko – Anh lại nói kiểu thì thầm



Híc . Hỏi thế bố em cũng chả dám nói có . Ngại bỏ xừ ..



- Ôm anh đi – anh tiếp tục thì thầm



Tôi tủm tỉm cười hee hee .. anh như trẻ con í . Nói thế ai dám ôm Hài

Nhưng ko chờ tôi ôm . Anh cũng ôm tôi . Chặt lắm . Hơn cả cái lần anh ôm tôi đầu tiên ấy . Tôi đưa tay ôm lấy anh . Tôi ko muốn vô tâm vs cảm xúc của chính mình nữa . Tôi cứ muốn đứng ôm anh mãi như thế .. Con người luôn nhẫn nhịn và chịu đựng tôi .. người luôn biết lúc nào tôi cần anh .. và lúc nào thíc hợp để làm tôi cười . Ừ .. Tôi yêu anh . Nhiều ngay từ cái ôm này .



- Em vào đi , ko hàng xóm nhìn thấy đấy – Anh thì thầm

- Dạ - Tôi buông anh ra

- Vào đi

- Anh về đi

- Em vào trước đi

- Anh về trước đi

- Em vào đi anh về

- Anh về đi em vào



Lằng nhằng 1 lúc . Anh nhăn mặt nhìn tôi .



- Thôi em vào – Tôi nói rồi chạy thật nhanh vào nhà .. vào phòng .. chạy đến bên cửa sổ nhìn anh .. Anh vẫn đứng đó . Có lẽ anh biết tôi sẽ lại vào bên cửa sổ



Sms đến . Anh nhắn .

“ Anh nhớ em lắm . Ngủ ngon vào nhé “



Tôi rep lại

“ Anh về đi . cẩn thận nhé . E nhớ anh “



“ Hôn anh đi “ – Anh rep , rồi ngửng mặt nhìn tôi cười

“ Đây Kiss “ – Tôi rep

“ Thật cơ “



Tôi nhìn anh cười . Anh lại vẫy tay với tôi . Tôi chạy ra phía cổng . Anh đưa tay qua song cổng .. ôm lấy eo tôi . Cười vs tôi .. đôi mắt đuôi dài của anh híp lại ..



- Anh yêu em



Chúng tôi hôn nhau qua song cổng . Cái hôn ấy .. Tôi sẽ ko bao giờ quên . Dù mai này chuyện gì xảy ra . Dù ngay ngày mai anh nói tất cả chỉ là giả dối .. dù ngay ngày mai anh nói anh chưa bao giờ iêu tôi . Tôi vẫn sẽ mỉm cười .. vì anh đã cho tôi nụ cười này . Tôi sẽ ko bao giờ quên …



……



Sáng , điện thoại gừ gừ bên tai . Để im lặng k có nhạc nó cứ gừ gừ bực mình quá . Tôi nằm nhắm mắt quờ tay tìm điện thoại . Cầm lên mắt nhắm mắt mở nhìn màn hình đt … Phong đang gọi . Tôi bật dậy .



- a lô - tôi cuống cuồng

- Ngủ như lợn ấy

- Em dậy rồi mà

- Nói dối .. Anh đang ở ngoài cổng đây , rõ ràng em vừa mới bật dậy



Tôi quay ra … Làm gì có ai đâu



- Anh dám chém à ? – Tôi hớ

- haha .. cũng quay ra thật à

- Anh nói em tưởng thật

- Em dậy đi .. đến giờ ăn cơm rồi đấy

- Ừm , em dậy đây

- Ừm á ? – Phong hoạnh

- à . vâng

- vâng á .. dạ vâng

- Híc . Dạ vâng ạ

- haha – Phong cười sung sướng lắm

- anh ăn chưa

- Anh ăn từ lúc em đang ngủ say rồi .. Em đánh răng rửa mặt ăn cơm đi , a đi có việc tí anh gọi cho

- Vâng em nhớ rồi , hì

- Cúp máy đi

- Anh cúp đi

- Anh bảo cúp thì cứ cúp đi

- dạ , hì



Tôi cúp máy … Ôi tình yêu của tôi . Tôi cười . Rồi đột nhiên ngồi đần mặt ra .. Ko ai đoán đc tôi đang nghĩ j đúng ko ? .. Có nói ra , cũng sẽ chẳng ai nghĩ là tôi sẽ nghĩ như vậy . Tôi đã hỏi mình “ Sau này , mình sẽ đau khổ như thế nào vì anh ấy ? “

Tôi thở dài , rồi đứng dậy .. Làm theo lời anh .

Lần trước anh nhắc tôi ăn nhưng tôi cũng chả ăn . Nhưng lần này tôi phải ăn .. Vì bây giờ anh đã là cái j đó quan trọng của tôi . Ko còn đơn giản chỉ là 1 ng tôi mới quen nữa .

Tôi đi ra mâm cơm . Híc . Lại thấy Hoàng ngồi lù lù í . Chắc là anh tôi gọi Hoàng sang ăn . Nhà Hoàng cách nhà tôi chỉ có 1 cây cầu . Lại là em yêu của anh í . Cháu iêu của mẹ tôi RunSợ hỏi sao k né đc .



- Công việc bận rộn dậy muộn quá nhở - Hoàng trâm trọc như mọi khi

- Cứ bắt nạt em đi – Tôi nhăn nhở

- Hôm qua nó còn đáp cả điện thoại vào người em anh ạ , anh phải xem lại đi . Nó dạo này mất dạy lắm , cho đi chơi ít thôi – Hoàng quay sang nói vs anh tôi

- Ừ , dạo này hình như đầu nó có 2 con loi choi rồi Hài – anh tôi tếu

Cả nhà ngồi ăn nhìn nhau cười . Tôi đã quen bị trêu như vậy rồi . Ko bị trêu lại cảm thấy buồn hee hee Nên ko sao cả .. Chỉ cần mọi người vui và thoải mái . Tôi tình nguyện =.=’’





Phong nhắn tin bảo tối đi sinh nhật vs anh . Anh muốn tôi gặp bạn bè anh .. Tối anh qua đón . Hì ! Tôi thíc bạn bè của người yêu .. Vì chỉ cần nhìn bạn người đó là biết đc người đó như thế nào . Chỉ cần nhìn cách họ cư sử vs anh là biết .. anh sống như thế nào .

Tôi chuẩn bị từ sớm . Để nếu đến anh sẽ k phải đợi . Mùa hè nóng .. như thói quen mọi lần . Tôi mặc quần sooc và 1 cái áo sơ mi màu đen . Dạo này tôi chán onl r .. Chỉ on nick để đấy .. chẳng nch vs ai . Anh thì thi thoảng mới on .. 2 đứa chỉ nói chuyện đt và sms cho nhau khi ko gặp .

Tối , Phong đến .. Tôi đang định ra .. thì thấy anh lên đứng trước cửa nhà xin phép bố mẹ cho tôi đi chơi vs anh . Anh ra dáng lắm í .. Tôi cảm thấy vui vì điều anh làm . Nó làm bố mẹ thoải mái vs anh hơn .

Tôi vừa bước ra cửa .. còn chưa ra khỏi cửa .. Anh nhìn tôi .. Nhăn mặt =.=

- Mặc cái quần dài vào – Anh nói to , đến cả bố mẹ tôi cũng nghe thấy



Ngại quá . Híc . Tôi quay sang . thấy bố mẹ đang nhìn tôi tủm tỉm cười . Vì ngay cả đi đâu , bố mẹ cũng k bắt tôi mặc quần dài . Híc .



- Nhanh lên – Anh nói tiếp



Híc . Tôi lại lóc cóc quay lại phòng thay quần . Cuối cùng cũng lên xe đi . Ra khỏi ngõ .. đi qua cầu . Anh chả nói gì cả đoạn ấy . Hình như anh đang suy nghĩ cái gì ấy ..



- Đi đâu hả anh ? – Tôi hỏi chuyện

- Lần sau đừng mặc quần đùi ra đường nhé , ko bọn nó toàn nhìn chân em – anh hơi quay đầu lại nói

- Có phải mỗi em mặc quần đùi đâu – Tôi cãi

- Thíc cãi ko .. Lần sau mặc quần đùi thì ở nhà – Anh trêu tôi

- Đc rồi .. ở nhà thì ở nhà

- Thíc nói giọng cùn à

- í em là ở nhà mới mặc thôi Hài

- con lợn này rất chi là cáo

- kệ em – tôi cười



Anh kéo tay tôi lên ôm anh . Rồi khẽ quay đầu lại hôn lên má tôi .

- Thôi chết rồi – Đột nhiên anh nói giọng nghiêm trọng

- Làm sao anh ? – Tôi cũng cuống theo

- Thằng kia nó vừa nhìn thấy anh hôn em RunSợ



Haha .. 2 đứa cười ầm lên . Anh đến là tếu táo … Sinh nhật bạn anh ở trong bar . Híc , tôi ko thíc mấy chỗ này . Nó ko hợp vs tôi lắm .. Tôi sợ những chỗ quá nhiều người lạ . Đèn thì ảo =.= chân lọ chân chai là ngã như chơi Hài

Mọi lần đi vs những người khác . Con trai . Dù là đang thíc tôi , có í vs tôi . Họ đi bên cạnh nắm tay , đi rất nhanh hoặc chỉ đi bên cạnh.. thậm chí có người đi trước cả tôi để tôi lững thững đi đằng sau .

Anh đặc biệt . Anh ko đi cạnh tôi , ko đi trước tôi ^^ Anh đi phía sau tôi , cách tôi 1 bước chân .. chéo 1 chút .. cảm giác như là đi bên cạnh . Nhưng thật ra .. là đi phía sau .

- Sao anh đi chậm thế - Tôi khó hiểu

- Anh đang nhìn dáng em đi hee hee – Anh thản nhiên

- Nhìn gì – Tôi ngơ ngác

- Chẹp .. ai thèm nhìn mông em – Anh cười láu cá

- Lại còn nói thế

- Anh thíc nhìn e từ phía đằng sau .. ko đc à



Tôi chả nói gì nữa . Đi tiếp . Đến gần chỗ bạn anh .. anh mới đi nhanh rồi cầm tay tồi đi theo anh ..

Híc . Đông quá . Toàn con trai nữa chứ .. có 3 chị .. trông chị nào cũng .. váy đen ngắn bó sát body .. Nhìn tôi như là đi thăm bố mẹ chồng . áo sơ mi quần bò Hài Tôi chào hỏi mọi ng vs anh ..



- Đừng bao giờ ăn mặc như mấy con này đấy – Anh thì thầm vào tai tôi khi vừa ngồi xuống

- Mỗi ng 1 cách ăn mặc anh để í làm gì – Tôi thì thầm lại

- Sao em ko cho anh tí sĩ diện nào thế - Anh thì thầm r cười hee hee



Mọi người toàn gọi anh bằng anh .. Ko thấy ai xưng mày tao cả . Mấy chị kia cũng có vẻ rất quí anh .. Cứ hỏi chuyện anh từ đầu đến cuối .. Ai cũng dồn hết mọi câu chuyện vào anh .. Ko có câu chuyện nào anh ko tham gia cả ..

Anh đưa cốc coca cho tôi . Tôi đặt xuống bàn … Anh lại cầm lên bắt tôi cầm tay . Tôi nhìn anh .. Anh thì thầm “ cầm đi ko bạn anh nó uống mất của em đấy “ anh cười .. Tôi biết là anh đùa .. nhưng k hiểu í anh là gì .



- Cả buổi anh Nam vẫn chưa giới thiệu ai ngồi cạnh – 1 anh nói

- Ai thế anh ơi – 1 chị hỏi theo

- Vợ anh – Anh nói rồi cười mỉm .. rất nhẹ nhàng .. như thật . Ko tỏ í đùa

- Anh lấy vợ bao giờ chả báo anh em gì cả - Mấy anh nhao nhao cười đùa

- Bọn em cứ mài răng đi , sang tháng rồi – Anh nói lớn trong tiếng nhạc

- Thế phải uống mừng nhỉ , em mời chị 1 li – 1 anh đưa li rượu cho tôi

- Thôi , vợ anh đang có em bé – Anh nói lớn



Sặc . Tôi giật mình quay sang nhìn anh . Sao anh hồn nhiên vậy . RunSợ lỡ ai quen tôi nghe thấy thì sao RunSợ híc ..Anh liều thật đấy . Tôi huých nhẹ tay vào người anh .

- Mấy tháng rồi hả anh – 1 chị nói

- 3 tháng rồi em ạ - Anh thản nhiên

- Anh thíc ăn đòn à – Tôi thì thầm vào tai anh xong giả vờ cười cười

- Anh thíc lắm – Anh nói thầm rồi cười híp mắt

- Nói thế tháng sau ko cưới thì sao – Tôi thì thầm lại

- Thì anh sẽ cố gắng để tháng sau đc cưới – Anh thì thầm lại

- Linh tinh – Tôi nói to rồi đánh vào người anh



Anh cười .. Rồi quay ra cầm cốc chúc rượu cùng mọi người . Bạn bè anh ai cũng thoải mái .. Mọi ng có vẻ rất quí và tôn trọng anh .. Anh chỉ xưng anh gọi em .. chứ k mày tao vs bạn . Tôi thíc tính này của anh . Có vẻ ra dáng anh lớn lắm Hài Anh tôi rõ nhiều em .. mà đứa nào anh ý cũng mày tao , ông tôi .. mở mồm 1 câu đm .. ngậm mồm 1 câu đm Hài nghe ngứa cả tai .





Anh xin phép đưa tôi về trước . Mọi người hỏi anh có quay lại ko ? Anh chỉ cười rồi hồn nhiên nói :

- Để hôm khác nhé .. Hôm nay anh phải chăm sóc vợ Hài



Anh ko hề có í tỏ ra là đùa . Mặt nhìn như nói thật . Nhưng có lẽ mọi ng biết đó là câu nói đùa .. nên cứ cười mãi . Anh lại cầm tay tôi đi .. có 1 anh đứng dậy đi theo chúng tôi đi ra ngoài .. 2 người cứ thì thầm thì thụp cái j đó cho đến khi ra đến chỗ để xe 2 người mới chào nhau .. anh kia chào tôi rồi quay lại . Phong vào lấy xe rồi 2 đứa lên xe về .



- Ôm chặt vào k mất đấy – Phong quay lại cười rồi nói vs tôi

- Nếu đã mất thì có sích lại vẫn mất thôi – Tôi hoạnh lại

- Rất thíc hoạnh , k bao giờ chịu nhường ai – Anh nói

- Tính em là thế mà Razz

- Nhẽ ra em phải đi ngang mới đúng Hài – Anh cười



Tôi ôm anh . Tựa cằm lên vai anh . Cả quãng đường 2 đứa đều im lặng . 1 tay anh đi xe còn tay kia cầm tay tôi . Anh cũng k nói gì cả …

Đến trước cổng .. Tôi vừa bước xuống xe , anh đã vặn chìa khóa xe tắt máy . Đi theo tôi vào nhà ..

- Anh đi đâu thế - Tôi ngơ ngác

- Ơ .. Về nhà – Anh tỉnh bơ

- Nhà nào – Tôi ngạc nhiên

- Nhà chúng ta .. – Anh nói mặt vẫn tỉnh bơ

- Thôi k đùa đâu – tôi cười ngượng

- Ai đùa ..



Anh nói rồi nhanh chân đi vào nhà .. nhìn anh đứng cởi giày rồi đi vào nhà 1 cách hồn nhiên chưa từng thấy ..

Bố tôi ngồi ở ghế .. cười vs anh .. anh chả đợi bố tôi mời ngồi .. tự ngồi luôn . Tôi đi vào .. Định vào phòng cất túi sách thì anh gọi giật tôi lại

- Ra đây ngồi em

- 2 đứa đi về sớm thế - bố tôi rót nc mời anh

- dạ vâng .. P bảo cháu chỉ đc đi đến tầm này nên phải về



Tôi nhìn đồng hồ gần 11h rồi . Tôi ngồi xuống bên cạnh anh . Xem anh và bố nói chuyện .- Bác ko đi đâu buổi tối hả bác – Anh đặt cốc nc xuống bàn

- Ở , bác đi làm về đi loanh quanh ngõ rồi về xem tivi thôi – Bố tôi hồn nhiên khai Hài

- Bác k đưa bác gái đi chơi ạ - Anh cười híp mắt

- Ôi dời , bác gái toàn đi chơi có ở nhà đâu – Bố tôi bật cười

- Chị lớn sắp lấy chồng chưa hả bác

- Chắc là cuối năm thôi , nhà cháu mấy anh chị em

- Dạ cháu là con 1 , bố cháu là út trong họ

- Ừ , thế cháu làm gì rồi

- Hì , cháu giống mấy anh thanh niên bây giờ làm mấy cái nghề tự do Hài

- ừ , đừng đi ăn cắp ăn cướp là đc rồi ..

- thế bao giờ bác cho P lấy chồng hả bác – Anh quay sang nhìn tôi cười

- Cái đấy tùy vào chúng mày Hài chứ bác bây giờ làm sao quyết định đc Hài – Bố mình hồn nhiên quá

- Chắc cũng phải 2 3 năm nữa bác nhỉ - Anh uống nc r nói

- Bây giờ đùng cái sang tháng nó đòi lấy thì bác cũng phải cho Hài – Bố tỉnh bơ , bình thường bố có thế đâu Surprised

- Bác vui tính thế .. nch với bác cháu thấy thoải mái lắm ^^



Sặc . Lần đầu tiên có ng nói như thế với bố tôi . Trong khi ai cũng để í từng câu chữ khi nch vs bố thì anh lại cứ vô tư như ko .



- Thế nhà cháu ở đâu ? – Bố hỏi

- Trước cháu ở vs bố cháu ở Đà Nẵng . Bây giờ mua nhà ở riêng ở bên Đổng Quốc Bình

- Cháu sinh năm bao nhiêu mà đã ở riêng rồi

- Dạ cháu 88

- Ừ , có tính tự lập là tốt , nhưng mà ở riêng đừng tụ tập gái gú , k mấy ông bh toàn thế thôi – Bố lại hồn nhiên nói

- Vâng , bố cháu cũng dặn thế .. cháu cũng hạn chế mấy cái đấy bác ạ - Phong cười tỉnh bơ

- Bác ở tuổi bọn mày rồi nên bác biết .. – Bố gật gù



Phong ko nói gì quay sang nhìn tôi cười . Rồi ngồi xem tivi 1 lúc . Anh xin phép bố tôi về .. Bố có vẻ thíc anh . Tôi ít thấy bạn tôi có đứa nào dám nch vs bố nhiều như thế . Hôm nay bố ko uống rượu hee hee mà vẫn nói khá nhiều ..

Tôi tiễn Phong . Anh đi ra chỗ xe rồi quay ra nhìn tôi ..



- Yêu anh ko ? – Lại hỏi thế

- Có , yêu = trời = biển , đc chưa – Tôi trêu anh

- Bị cuốn rồi đúng ko ? – Anh cười đưa tay vỗ nhẹ má tôi

- Còn lâu – Tôi cười

- Anh yêu em – Anh khẽ kéo khuôn mặt tôi lại rồi hôn nhẹ

- Anh về nhé ^^

- Về đây

- Ừ anh về đi

- Về thật đấy

- Ừ về đi

- Thật đấy , đừng giữ nhé – Anh cứ dùng dằng k nổ máy

- Thì về đi

- Ừ anh về đây , vừa thấy bố em cầm chổi lượn qua cửa – Anh chỉ tay rồi nổ máy xog cười , trông ngố dã man Love ..

Nhìn anh đi .. Tôi phải đứng nhìn anh đi khuất khỏi ngõ .. Mới vào nhà .

Tôi yêu anh thật rồi í .



….



“ Nếu quá khứ của anh ko đẹp .. Em sẽ vẫn yêu anh chứ “ – sms của Phong

“ Em đang yêu người hiện tại đang ở cạnh em , k phải người trong quá khứ “ – tôi rep

“ Hôm nay em muốn biết vì sao , anh lại muốn yêu em ko ? “

“ Tại sao thế ? Đừng nói là anh muốn thử sức thôi nhé “

“ Nếu để nói về thử sức . Anh sẽ k thử vs em . Còn nói về để lấy 1 người vợ . Anh sẽ chọn em … “

“ Tại sao lại như thế ? “

“ Nhìn em lần đầu tiên , anh nghĩ em sẽ là 1 người vợ đáng yêu . Chứ k phải là 1 người để yêu thôi “

“ Văn của anh viết thành mấy quyển rồi ? “

“ Anh yêu rất nhiều người . Đúng là phải nói là lăng nhăng . Nhưng vs em .. là xác định lâu dài . Giống như chơi mãi .. Cũng đến lúc phải tìm hậu phương . Em hiểu ko ? “

“ Em hiểu . Nhưng mình hãy cứ yêu nhau bh đã .. Sau này .. Là chuyện đừng nói trước “

“ Có ai đã tính chuyện sau này vs e và làm em thấy vọng r chứ gì ? “

“ Nói trước thường bước ko qua mà anh “

“ Dù có thế nào .. Chỉ cần em còn mỉm cười .. Thì anh sẽ vẫn còn ở đó .. Ngay trước mặt em .. “



….



Hứa vs em .. dù rất ghét những lời hứa . Em chỉ muốn anh hứa … Là tất cả . có 50% thật lòng Smile
Về Đầu Trang Go down
https://a6family.1forum.biz
Nghoainam90
Thần Chém
Thần Chém
Nghoainam90


Tổng số bài gửi : 195
Điểm : 11421
Join date : 10/11/2009
Age : 34
Đến từ : Bạch Mai Phố

1 Giấc Mơ Dài... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 1 Giấc Mơ Dài...   1 Giấc Mơ Dài... I_icon_minitimeMon Jul 19, 2010 3:23 pm

Chap 5 : Ko có chap cuối ...







1 tháng êm đềm bên Phong trôi qua . 1 tháng cùng nhau làm những việc có lẽ là từ trước đến giờ tôi chưa nghĩ sẽ cùng làm vs ai . Cùng nhau nấu cơm .. anh lúc nào cũng chăm chú nghe tôi dặn dò .. Có những lần anh có thể tự nấu cơm xong rồi mới đón tôi đến ăn cùng .. Ăn xong anh luôn tranh rửa bát . Cuối tuần 2 đứa cùng nhau dọn nhà . Anh ở 1 mình .. bạn bè anh hay đến chơi , ngủ lại đây .. Mấy anh í bầy bừa nhà bẩn dã man =.= Anh nói chưa bao giờ biết quét nhà lau nhà bao giờ . Bây giờ anh còn lau dọn cả bếp .. Lau từng bậc cầu thang . Lau cả tivi Hài Lau cả tranh treo trên tường Hài Anh đảm đang dần lên ..



- Anh thay sô nước khác đi – Tôi vắt cái khăn rồi bảo anh

- Ok thưa sếp – Anh sách sô nước vào nhà tắm .. lấy sô nc mới rồi sách ra

- Sao anh lau bẩn thế .. nhà em đi vẫn bụi – Tôi càu nhàu

- Anh lau rồi em cứ hất bụi trên tủ xuống – anh nhăn mặt

- Ơ , thế anh chưa lau tủ mà đã lau nhà à

- Anh biết làm sao đc , em bảo anh lau nhà mà

- Em bảo anh lau hết mọi thứ xong mới quét lau mà

- Sao anh lau rồi em đi hất bụi xuống , tại em ấy

- Tại em thấy nó vẫn bẩn

- Bẩn thì để đấy tuần sau dọn tiếp

- Thế thì còn dọn làm gì nữa – Tôi nhăn mặt giống anh mọi khi

- Đây anh quét rồi lau lại



Nhìn anh lại lon ton ra lấy cái chổi quét rồi lau lại nhà . Anh đáng yêu thật í . Càng lúc tôi càng thấy sự ấm áp ngày một lớn mỗi lần ở cạnh anh . Hạnh phúc .. 2 đứa giống như 1 gia đình rồi .



- Sao lắm quần áo thế này ? – Tôi lên gác 2 nhìn giường vs mắc bao nhiêu là quần áo treo lủng lẳng

- Anh chả biết được

- Mới giặt 1 đống hôm kia rồi cơ mà

- Mấy cái này anh vừa mặc lúc sáng , cái này anh định mặc nhưng lại cởi ra , cái này vừa nãy mặc .. cái này hôm qua vs mấy cái này … - Anh trình bày

- Anh đi biểu diễn thời trang à .. – Tôi lại nhăn mặt

- Mai giặt .. – Anh làm mặt đáng iêu hee hee

- Giặt luôn đi

- Cho vào máy giặt luôn cho nhanh – Anh nhanh nhảu

- Áo sơ mi vs áo phông trắng cho vào cùng vs áo màu , vs quần bò để hỏng hết à

- Nhưng mà dọn nhà mệt lắm , ko giặt nữa đâu

- 2 đứa giặt .. vò xong cho vào máy – Tôi thu đồ mang xuống gác



Anh lon ton đi theo tôi . Ngôi giặt đồ cùng tôi . Anh có vẻ thíc thú thì phải . Ngồi giặt cứ luyên thuyên đủ thứ chuyện xong cứ cười như hấp í . Xong xuôi mới đổ vào máy .

Tiếp theo 2 đứa đi siêu thị , mua đồ để trong tủ lạnh .. Vì tôi vs anh nấu đồ ăn trưa ăn cùng nhau .. đến chiều thì tôi về nhà .. ăn cơm ở nhà . Hôm nào anh bận thì tối k gặp nhau . Còn tối nào dỗi chúng tôi lại đi xem phim .

Sáng hôm ấy , anh đón tôi từ sớm , tôi và anh đi mua đồ làm lẩu , anh mời bạn đến nhà ăn . Làm lẩu cũng đơn giản . Làm thêm vài món ăn kèm vs cơm .. Tất cả gần như xong chỉ đợi sắp ra .. thì bạn bè anh đến . Anh mải phụ tôi nên cũng k ra đón bạn . Anh bảo kệ bọn nó có chân tự đi vào .

Mọi người ùa xuống bếp bê đồ lên , sắp ra giữa nhà .. Rồi bắt đầu ngồi tụ tập lại . Tôi ngồi xuống bên cạnh anh .

- Vợ anh nấu hết hả anh Nam – 1 anh hỏi

- Anh cũng nấu đấy – Anh cười hớn hở tự hào

- Anh nấu món nào , anh nhặt rau à – 1 anh khác nói

- Anh rửa rau nữa .. – haha

- Mấy anh ăn đi ạ - Tôi nói rồi gắp các thứ cho vào nồi

- Từ hồi có vợ anh , nhà anh mới mua bát đĩa vs nồi chứ trước làm gì có – Anh khoe

- Anh làm em cũng muốn lấy vợ - Mấy anh nhao nhao cười

- Thế bao giờ có em bé cho em làm bố nuôi nó nhé – 1 anh cười nói vs Phong

- Tao bảo anh ấy trước rồi , mày có cửa gì – Anh ngồi cạnh quay ra nói to

- Thôi đc rồi , con tao cũng là con chúng mày , còn con chúng mày là con chúng mày – Anh cười



Mọi người vui vẻ ăn uống . Tôi thíc không khí này quá . Như 1 gia đình đông người . Hạnh phúc cực . Lát ăn xong .. mấy anh còn tranh rửa bát vs tôi , bảo tôi đang có em bé nên cứ ngồi nghỉ đi Hài chết cười . Tôi chỉ muốn cười to lên nhưng k dám cười Hài Họ ngây thơ hay tại Phong nói j họ cũng tin ..



- Mai nhà em có ăn cỗ , anh qua nhé – Tôi tựa cằm lên vai Phong lúc đang đi trên đg

- Mấy giờ , anh thíc lắm – Anh hớn hở

- Tầm 6h tối , qua nhé , đông họ hàng lắm í

- Sợ gì , mọi ng biết hết càng tốt .. sau này đằng nào chả lấy nhau

- Ai cho lấy mà lấy ..

- Ko lấy cứ bắt lấy đấy Razz

- Nhưng ai lấy

- Ơ thế em định để anh sống trong thèm thuồng à Hài



2 đứa lúc nào cũng vui vẻ như vậy . Và tối nào tôi cũng ngủ khá sớm mỗi khi anh sms 1 sms cuối cùng “ Vợ ngủ đi , Ko đc thức đâu nhé , thức lại nhắn tin vs zai “

Tôi chỉ tủm tỉm cười .. 1 lúc nằm nhớ đến anh rồi trim dần vào giấc ngủ .

Rồi tối ngày hôm sau cũng đến . Phụ mẹ nấu cỗ cả ngày . Thi thoảng anh lại nt nói là thương vợ phải làm quần quật Hài Tôi chẳng thấy mệt khi có anh luôn nhớ đến tôi như thế . Đến tối .. anh đến rồi gọi điện cho tôi . Tôi ra đón anh vào nhà . Mọi người đã ngồi vào mâm hết rồi . anh cởi giày bước vào nhà chào mọi người .. Rồi đột nhiên chết sững k nói 1 câu nào cũng như nụ cười trên môi anh tắt hẳn ..



- Ơ , Nam à ? – Anh tôi ngạc nhiên ngước lên nhìn Nam

- Dạ .. anh là anh P à – Nam cũng ngạc nhiên ko kém

- Thôi chết rồi .. ngồi xuống ăn đi em



Hóa ra là biết nhau . Nam ngồi xuống ăn . Cả buổi , ng nhà tôi đều mến Phong vì anh rất biết cách nch vs người lớn .. lại k điệu , ngại ngùng vs mọi người . Anh rất thoải mái và vô tư .. tự nhiên , ăn nói lại dứt khoát .. Ko khí khá vui .

Đến gần như 1 tiếng sau , anh tôi ăn xong đứng dậy .. Anh nói thầm cái gì đó vs Phong rồi Phong và anh tôi đi ra ngoài .. tôi tò mò nhìn theo k biết 2 ng có chiện gì .

Đến lúc mọi ng ăn xong lên sập ngồi uống nước . Phong vs anh tôi mới vào . Phong vẫn ngồi nch vs mọi ng vui vẻ .. 1 lúc sau anh có điện thoại . Anh ra ngoài nghe rồi chào mọi người .. Xin phép về trước có việc .

Tôi tiễn anh ra cửa . Đột nhiên tôi thấy anh lạ lắm . Mắt anh long lanh lên như sắp khóc vậy ? Tôi ko hiểu đã có chiện gì xảy ra ..



- Em – Anh quay sang nhìn tôi , mắt anh đỏ sọc lên , anh cố hít vào k cho nc mắt rơi ra

- Anh sao thế , có chiện gì à ? – Tôi cuống quýt

- Em có yêu anh ko ? – Anh nhìn tôi

- Em có – Tôi cuống lên k hiểu chuyện gì

- Anh yêu em – Như mọi khi cứ mỗi lần nói yêu tôi là anh lại hôn tôi

- Anh sao thế - Tôi lo lắng

- Hãy tin anh , dù có chuyện gì đừng quên nụ hôn này của anh – Nước mắt anh rơi xuống , anh quay đi lên xe phóng đi bỏ tôi ở lại ko hiểu chuyện gì nữa

Cuộc điện thoại đó của ai ? Có chuyện gì thế ? Sao tự nhiên anh lại khóc . Sao lại nói như sắp có chiện gì đó xảy ra ..

Tại sao thế ?

9h tối . Xong hết rồi . Anh đi đâu thế .. Sao k nt hay gọi điện j cho tôi . Tôi ngồi bên cửa sổ trong phòng nhìn ra ngoài .

Anh tôi mở cửa phòng vào phòng .. tôi thấy lạ .. quay ra cười vs anh , anh tôi kéo ghế ngồi xuống , nhìn tôi .. mặt anh nghiêm túc hơn thường ngày



- Em yêu thằng Nam lâu chưa ? – Anh tôi nhìn tôi chau mày

- Dạ đc hơn 2 tháng rồi – Tôi thành thật

- Thế làm sao quen nhau – anh hỏi tiếp

- Nam chơi vs bạn em – Tôi giả vờ

- Thế yêu nhau đã có cái j chưa ? – Anh hỏi tiếp

- Có cái j là sao hả anh

- Là sâu đậm chưa ấy

- Hì .. anh hỏi thế làm gì

- Thế nó đã ngủ vs em chưa ? – Anh nói tỉnh bơ

- Anh hỏi linh tinh cái j thế ? – Tôi nhau mặt

- Trả lời đi xem nào – Anh nói to

- Dạ chưa .. – Tôi sợ

- Thật ko ? – Anh quát lên tiếp RunSợ

- Em nói dối anh làm gì , anh hỏi thẳng cả Nam nữa ấy

- Ừ , từ giờ ko gặp thằng đấy nữa – Anh đứng dậy

- Sao lại thế - Tôi đứng phắt dậy đi xuống giường đứng cạnh anh

- Yêu thằng nào ko yêu , yêu cái thằng chuyên làm con người ta chửa xong rồi bỏ , ko yêu nữa …



Cái gì cơ ? Anh vừa nói gì thế .. Tự nhiên tôi có cảm giác như có ai đó vừa tát rất mạnh vào mặt tôi . Cái cảm giác lạnh buốt sống lưng . Người tôi đột nhiên run lên ..



- Thật ko anh ? – Giọng tôi run lên trực khóc …

- Anh nói vs nó rồi đấy , là ko yêu đương gì cả , nếu 2 đứa còn gặp nhau anh vs nó ko anh em gì nữa ..

- Tại sao anh phải làm thế - Tôi quát lên , nước mắt chảy ra

- Thế đến lúc nó bỏ thì mới biết – Anh tôi cũng quát lên

- Anh ấy ko như thế - Tôi gào lên đau đớn

- Tao cấm đấy , bố biết rồi .. ko ai chấp nhận đc cái thằng đấy – Anh quát lên vs tôi, cáu thật sự



Anh nói xong bỏ ra ngoài đóng rầm cửa lại ..

Tôi cảm giác như bàng hoàng đến tan vỡ . Tôi ngồi thu chân bên thành giường rồi khóc nấc lên . Có lẽ bố mẹ biết chuyện j đang xảy ra nên k ai vào xem tôi thế nào . Sao lại trớ trêu thế chứ .. Sao Phong lại là con người như thế đc chứ .. sao gia đình tôi k chấp nhận anh chứ .. Thời đại này là thời đại nào r ?

Tôi sợ hãi lấy đt gọi điện cho anh .. Tiếng chuông kéo dài .. kéo dài .. Anh k nhấc máy . Em xin anh đấy , nhấc máy đi . Nói vs em anh ko phải là người như thế . Tôi đã khóc mãi .. và ngồi đó gọi điện cho anh cả buổi .. Có lẽ đến con số trăm , lúc í , đầu dây bên kia vội tắt vụt đi khi mới có 1 hồi chuông . Tôi tiếp tục gọi thì “ thuê bao … “

Anh thực sự đã chấp nhận rời xa tôi …



Đây là sự thật phải k ?

Anh biến mất rồi .

Tất cả chấm hết rồi

Nỗi đau .. ùa về . Đớn đau vô hạn .



….



2 ngày dài trôi qua . Ko 1 sms . ko 1 cuộc điện thoại . ko 1 dòng mes . ko gì cả . ko đứng ở cổng chờ tôi . Ko còn những bữa cơm bên nhau .. ko gì nữa . ko đc ôm lấy anh .. ko đc anh yêu thương . ko đc anh chăm sóc .. k nhắc nhở .. tôi quên bữa trưa .. ngồi nhìn vào nick anh đang offline . Tôi k ăn đc bữa tối . Ngồi cầm bát cơm mà như ng mất hồn . Bố cũng buông bát k ăn bỏ vào phòng . Tôi ko biết phải làm gì lúc này . Tôi ko muốn như vậy 1 chút nào . Tôi mất anh thật r sao . Mất 1 cách im lặng , k 1 lời chia tay .. k có j hết . Đau ..

.. Tôi đứng dậy bỏ vào phòng . Nhìn màn hình điện thoại nhấp nháy .. Tôi giật mình . Có thể là Phong . Tôi vội vàng bắt máy quên cả nhìn màn hình đt là 1 số lạ .

- Chị ạ - Giọng con trai bên kia

- Ai thế ?

- Em thấy anh Nam lạ lắm , chị đến đây đi

- Ở đâu hả em ? – Tôi cuống lên

- Dạ ở nhà anh ấy

Tôi cụp máy gọi taxi và ngay lập tức đến nhà anh .

Tôi vội vàng xuống xe , chạy vội vào ngõ .. chạy thật nhanh đến trước cửa nhà anh . Người vừa gọi điện cho tôi vội vàng chạy ra ngoài cửa ..

- Chị lên xem anh ấy làm sao ấy

- Sao hả em – Tôi gặng hỏi

- Anh ấy chả bao giờ uống nhiều như thế xong còn khóc nữa , chị vs anh ấy có chuyện gì à

Tôi cũng khóc ngay lúc ấy , vội vã chạy lên gác .. Anh đang nằm trên giường . Anh ngủ rôi . Tôi ngồi cạnh anh . Nước mắt anh vẫn còn chảy ra , lăn dài bên mí mắt . Tôi ko hề muốn như vậy . Tại sao anh phải như thế .

Tôi khẽ đặt tay lên má anh . Đột nhiên anh nắm lấy tay tôi . Anh từ từ mở mắt . Khuôn mặt anh nhìn đáng sợ lắm .. Anh từ từ ngồi dậy . Tay vẫn nắm lấy tay tôi . Từ từ quay sang nhìn tôi . Anh im lặng ko nói gì cả . Rôi từ từ buông tay tôi ra quay mặt đi .

- Sao anh phải tắt máy ? – giọng tôi vẫn run

Anh k nói gì cả

- Sao anh lại phải như thế này – Tôi ẩy vai anh

- Em về đi – Anh quát lên

- Sao lại quát em – tôi cũng quát lên

- Bây giờ lộ bản chất rồi nên là ngại , em về đi – Anh nằm xuống nhắm mắt lại



Tôi đã k nghĩ là anh sẽ nói như vậy . Đấy mới là lí do sao ? Ừm .. có lẽ tôi đã nhìn nhầm . Tôi chạy vội xuống gác bỏ về . Bạn anh ngơ ngác nhìn tôi ú ớ k kịp nói gì . Tôi chạy ra đến đầu ngõ thì k biết phải làm như thế nào nữa .Tôi ngồi xuống . Nhìn ra phía đường vắng k cs ai cả .

Tiếng điện thoại .. Hoàng gọi .

- Dạ

- Em đi đâu đấy , anh em bảo anh tìm em về

- Em đang ở Đổng Quốc Bình , anh ra đón em đi

- Ừm , anh đang ở Lạch Tray rồi ..

Hoàng cúp máy . Tôi khóc . Nước mắt cứ k ngừng rơi ra vô thức . Tôi k biết phải làm sao . Con đường vắng càng làm trái tim tôi thêm đau đớn hơn .

Tiếng xe Hoàng phanh nhanh lại , Anh còn k thèm đánh cả chân trống , xe đổ cái bụp , tôi nghĩ chắc phải vỡ cảm iếm =.=’

- Ngồi đây làm gì ? – Hoàng gắt lên tức giận

- Đừng mắng em – tôi khóc

- Nhà thằng đấy ở trong này hả - Hoàng chỉ tay vào ngõ

- Về đi – Tôi đứng dậy lau nc mắt

- Em đến đây làm gì ?

- Để châm dứt thôi – Tôi ngước lên nhìn anh , mỉm cười



Hoàng quay lưng ra dựng xe lên , anh đưa tôi về . Tôi cố quay lại nhìn vào trong ngõ . Trong đầu tôi lúc này chỉ hiện lên .. 2 chữ .. “ Tạm Biệt”

1 ngày nữa tiếp tục trôi qua trong khó khăn . Tôi cố gắng . Đang cố gắng . Tôi có thể mạnh mẽ vượt qua .

Tiếng điện thoại réo lên trong khoảng ko . Tôi mệt mỏi nhấc máy ..

- Ai thế ?

Đầu dây bên kia k nói gì cả ..

Im lặng . Ko 1 tiếng gì cả .

- Ai thế ?

Vẫn im lặng như thế , k gì cả …

- Anh nhớ em lắm – 1 giọng nói run lên rồi vỡ ra thành tiếng khóc .

Tôi bịt miệng lại . Tôi cố dấu đi , sợ lại khóc nấc lên .. sợ anh nghe thấy . Điện thoại vẫn k cúp . Tôi vẫn nghe tiếng khóc của anh . Tôi vẫn nghe khá rõ . Nghe tiếng khóc đau đớn của anh , nó làm trái tim tôi đau nhức hơn nữa . 20’ trôi qua . ko 1 lời nào nữa . cả 2 im lặng nghe tiếng nhau khóc .. nghe tiếng nhau đau đớn . Tại sao lại phải như thế này .. tại sao mọi chuyện lại 1 lần nữa đè nặng lên vai tôi .

- Anh xin lỗi – Giọng anh vẫn run lên

Rồi anh cúp máy . Tôi buông điện thoại . Vỡ rồi .. tan nát hết cả .

Cả 2 đều bị tổn thương .

….

Xin lỗi mọi người . Ko viết đc nữa !

Ko có chap cuối
Về Đầu Trang Go down
https://a6family.1forum.biz
Sponsored content





1 Giấc Mơ Dài... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 1 Giấc Mơ Dài...   1 Giấc Mơ Dài... I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
1 Giấc Mơ Dài...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Forum A6 Trương Định (2005-2008) :: Giải Trí :: Truyện-
Chuyển đến