Chap 4 : Nụ cười ấy là của anh …
Phong nắm tay tôi đứng dậy . Tôi ko biết là nên làm gì nữa . Thụ động nghe theo anh . Sao nghe tiếng trái tim đập mạnh quá ..
Tôi rút tay lại . Anh ko đi nữa . Đứng iên lại nhìn tôi … Có phải anh đang tức giận ko ?
- Sao phải rút tay lại – Anh nói
- Anh đừng hỏi – Tôi hắt ra rồi quay đi , tôi cảm thấy lo lắng khi a cứ hành động như vậy
- Em chưa tin anh chuyện gì ? – Mắt anh trùng xuống , lại nhăn mặt
- Về đi – Tôi quay lưng đi về
Tôi ko quay lại nhưng tôi nghe sau lưng mình . Tiếng ghế bị đạp đổ. Tiếng chị đó nói “ Anh làm sao thế “ Ko nghe thấy tiếng anh . Nhưng tôi ko dám quay đầu lại .. Ko đc .. Đi nhanh vào . Chạy khỏi anh ấy thật nhanh .. Đừng quay đầu lại . Và cũng đừng để anh ấy nhìn vào mắt mình .. Sợ anh ấy sẽ nhìn thấy tất cả .
Lúc về , đi qua nhà anh trai .. Tôi nghe tiếng Hoàng gọi . Nhưng tôi ko dám quay lại . Tâm trạng ko tốt .. Hoàng sẽ nhìn ran gay . Tôi vẫn cố đi thật nhanh về nhà . Vào phòng . Nằm xuống đệm . Úp mặt vào gối . Lại hét lên …
- Điên hả con – Mẹ ngó vào phòng
- aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa – Tôi lại hét tiếp
- Cái chổi đẩu rồi , con này thíc ăn đòn rồi – Mẹ nói đùa …
- Con đang thíc ăn đòn đây – Tôi bật dậy hét lên
- Làm sao thíc ăn đòn hả - Giọng Hoàng
- Mày xem nó chán cơm thèm đất , mày xử lí đi … - Mẹ nói vs Hoàng
- Bác để cháu , bác tránh ra – Hoàng cầm cái chổi đi vào phòng
- aaaaa . mẹ ơi … - Tôi gào ầm lên
- Vừa kêu thíc ăn đòn mà – Hoàng cười
- Dạ ko .. em thíc ăn cơm – tôi sợ phát khóc , nhưng lại sắp khóc vì 1 chuyện khác
- Em sao thế ? – Hoàng buông cái chổi xuống ngồi lại gần phía tôi
- Em sao đâu – Tôi cúi mặt mắt ngấn nc …
- Con điên này – Hoàng nói rồi đột nhiên đưa tay cầm lấy cái điện thoại của tôi
Tôi định giật lại nhưng ko đc . Anh mở phần cuộc gọi đến .. Xem tin nhắn . Tôi ko giật lại đc .. Anh khỏe quá . 1 tay là ẩy đc đầu tôi ra .
Anh bấm gọi cho Phong . Ức ko chịu đc .. Anh làm gì thế ..
- Mày làm gì mà con bé khóc – Anh vẫn ẩy tôi ra
- Anh đưa máy cho em – Tôi hét lên
- Có chuyện gì mày phải biết hơn tao chứ - Hoàng vẫn nói
- Hoàng – Tôi hét lên , mệt chả thèm giằng đt nữa
- Tao là người yêu nó , thế mày là ai
- Anh bị điên à – Tôi đứng dậy giằng lại đc máy
Tôi vội nghe máy
- Mày đang ở đâu đấy – Nghe giọng Phong
- Ko phải đâu anh , em xin lỗi .. anh em ..
- Em đừng nói nữa , em nghĩ anh ko có lòng tự trọng à ? – Phong quát lên , lần đầu tiên Phong quát lên vs tôi như thế
- Ko phải , em …
- Đừng mang anh ra làm trò đùa – Phong vẫn quát lên
Rồi anh cúp máy . Tôi khóc thật rồi . Tôi quên mất cả việc Hoàng vừa làm . Tôi úp mặt vào tủ quần áo khóc .. Hoàng vẫn đứng ở đấy . Anh cứ im lặng nhìn tôi . Tôi làm gì thế này . Chỉ làm cho Phong buồn và lo lắng .. Bây giờ còn làm anh tổn thương nữa .
- Anh xin lỗi – Hoàng lên tiếng
Tôi k nói gì cả . Chỉ lắc đầu .
- Làm sao em phải thế - Hoàng nói lớn
- Kệ em , tại anh ấy – Tôi nói to hơn Hoàng
- K kệ đấy – Hoàng quát lên
- Tại anh đấy – Tôi đáp cái điện thoại vào người Hoàng . Khóc như 1 đứa trẻ con vậy
Hoàng chẳng nói j cả . Anh nhặt điện thoại lên lắp bin bị tuột ra lại . Để lên bàn . Rồi đứng im lặng k nhìn tôi . Tôi ngồi xuống đất cúi mặt khóc mãi . Chả biết làm gì nữa .. Tự nhiên tôi thấy người mình cứ lạnh toát .. đầy lo sợ .. nỗi lo sợ còn lớn hơn lúc Phong nắm lấy tay tôi … Nối lo sợ ấy .. chính là : Mất anh !
Tôi cứ cố tránh né để làm gì ? Cứ cổ vô tâm trước tình cảm của anh .. để bảo vệ mình nhưng lại chính là người tự làm mình tổn thương . Tôi ghét mình lắm ..
Đột nhiên Hoàng ngồi xuống ôm nhẹ lấy tôi . Tôi chả tức Hoàng nữa . Chỉ thấy buồn lắm .. Cảm thấy tổn thương lớn lắm . Hoàng ôm lấy tôi . Và chỉ im lặng . Chắc anh chẳng biết phải làm gì .. Cái tính ngông cuồng của anh từ trước đến nay . Luôn làm tôi và anh xảy ra như vậy .
Tối , tôi nằm trong phòng . Nghe nhạc .. “ Khóc thầm đêm mưa – Lệ Quyên “ 1 trong những bài trong list nhạc của tôi .. Ko khóc nữa .. Nhưng thấy lòng nặng trĩu .. Chả muốn làm gì .. Mệt mỏi lắm . Ko biết bây giờ Phong đang làm gì ? Chắc anh ghét tôi lắm .. Chắc anh đang buồn lắm .. Tôi lúc nào cũng vậy .. ko bao giờ mang hạnh phúc lại cho ai cả .. Nên cứ nhận đc những tổn thương là đúng thôi … Híc . Tại con đĩ Hoàng nữa
Bí bách . Tôi mở cửa sổ . Nhìn ra ngoài sân . Cây khế sau sân mọc cao lá phủ che gần như 1 bên cổng .. Nếu có ai đứng đó thì ngồi trong đây sẽ chẳng nhìn rõ ..
Chớp mắt .. Tôi có cảm giác . Phong đang đứng ngoài đó . Tôi cứ nhìn mãi ra cổng . Nhưng lại nhắc mình đang ảo tưởng . Ko .. đúng là Phong mà . gần 1 giờ rồi anh còn đứng ở đó làm gì ? Sao ko gọi cho tôi .. Tôi đi cửa trước chạy ra ngoài đi ra phía cổng sau . Phong đang ngồi trên xe . Anh cứ nhìn xuống dưới đất . Tay cầm cái điện thoại .. Đứng từ xa .. Nhìn anh .. Nước mắt tự nhiên rơi xuống vô thức . Tôi đã làm gì vs anh ? Tôi đã đc những j cho anh ? … còn anh vẫn cứ im lặng như thế .
Anh đột nhiên ngửng mặt lên nhìn về phía tôi .. Anh thấy tôi , nhưng k cười như mọi khi nữa .. Anh xuống xe đứng quay mặt về phía tôi . Im lặng . ko nói gì . Ko cười .. k gì cả . Tôi cũng vậy . Chôn chân đứng nhìn anh . Anh cúi mặt quay lưng định lên xe đi . Lúc này tôi mới giật mình .. Tôi sợ anh đi mất .. tôi sợ đây là lần cuối cùng . Tôi vội đi thật nhanh đến chỗ anh . Anh biết tôi tiến lại .. Nên quay người lại đứng nhìn tôi . Mắt anh buồn lắm .. Nó làm tôi càng k biết phải làm sao .
Tôi im lặng nhìn anh . Anh cũng chẳng nói gì . 1 lúc . Anh lại quay ng định đi . Tôi ko biết làm gì ngoài túm lấy áo sau lưng anh .. Cái hành động
.. Ngu ko chịu đc .
- em xin lỗi – tôi lí nhí
Anh cúi mặt quay lưng lại phía tôi ko nói gì cả .
- em sợ lắm – tôi nói tiếp
Anh vẫn k nói j , chỉ thở hắt ra … rồi quay mặt nhìn vào tường
- đừng bỏ em …
Lúc này anh mới quay lại nhìn tôi . Quay rất nhanh . Ánh mắt ngạc nhiên . Mặt nhìn ngố dã man í =.=’ .. k diễn tả đc cái khuôn mặt ấy .
- Em ko giận anh à – Anh nói mặt tỉnh bơ
- Sao em phải giận – Tôi ngơ ngác
- Tại lúc chiều anh quát em
- Tại em mà – Tôi cúi mặt
- Anh chỉ sợ em giận anh , chắc ko nch vs anh nữa nên anh đến k dám gọi
Híc . Sao con người này khó hiểu thế nhỉ .. Tôi mới là ng sợ anh giận . Vậy mà anh lại sợ tôi giận . Tôi đã nói rồi mà .. anh cứ như thế này . Tôi đỡ làm sao đc =.=
Mặt tôi lúc ấy chắc méo lắm hay sao . Mà mặt anh tự nhiên sị ra ..
- Sao lúc chiều khóc – Anh nhăn mặt nhìn tôi
- Em có khóc đâu
- Người yêu em nói thế mà – Giọng tỉnh bơ
- Ko phải người yêu đâu – Tôi lại cúi mặt
- Anh biết rồi , anh trêu – Anh cười híp mắt
- Anh về đi – Tôi chả biết nói j nữa
- Ơ , vừa bảo người ta đừng về xong giờ lại đuổi – Anh nói thì thầm
- Đừng bắt lỗi
- Thế sao vừa nãy nhìn anh lại khóc
- Kệ em
- Lúc nào cũng kệ em
Tôi chả biết nói gì nữa . Hết truyện rồi . Sao hnay văn kém thế nhỉ
.
- Thế anh về nhé – Anh nói
- Ừm .. – Tôi nhìn anh
- Yêu anh ko – Anh lại nói kiểu thì thầm
Híc . Hỏi thế bố em cũng chả dám nói có . Ngại bỏ xừ ..
- Ôm anh đi – anh tiếp tục thì thầm
Tôi tủm tỉm cười
.. anh như trẻ con í . Nói thế ai dám ôm
Nhưng ko chờ tôi ôm . Anh cũng ôm tôi . Chặt lắm . Hơn cả cái lần anh ôm tôi đầu tiên ấy . Tôi đưa tay ôm lấy anh . Tôi ko muốn vô tâm vs cảm xúc của chính mình nữa . Tôi cứ muốn đứng ôm anh mãi như thế .. Con người luôn nhẫn nhịn và chịu đựng tôi .. người luôn biết lúc nào tôi cần anh .. và lúc nào thíc hợp để làm tôi cười . Ừ .. Tôi yêu anh . Nhiều ngay từ cái ôm này .
- Em vào đi , ko hàng xóm nhìn thấy đấy – Anh thì thầm
- Dạ - Tôi buông anh ra
- Vào đi
- Anh về đi
- Em vào trước đi
- Anh về trước đi
- Em vào đi anh về
- Anh về đi em vào
Lằng nhằng 1 lúc . Anh nhăn mặt nhìn tôi .
- Thôi em vào – Tôi nói rồi chạy thật nhanh vào nhà .. vào phòng .. chạy đến bên cửa sổ nhìn anh .. Anh vẫn đứng đó . Có lẽ anh biết tôi sẽ lại vào bên cửa sổ
Sms đến . Anh nhắn .
“ Anh nhớ em lắm . Ngủ ngon vào nhé “
Tôi rep lại
“ Anh về đi . cẩn thận nhé . E nhớ anh “
“ Hôn anh đi “ – Anh rep , rồi ngửng mặt nhìn tôi cười
“ Đây
“ – Tôi rep
“ Thật cơ “
Tôi nhìn anh cười . Anh lại vẫy tay với tôi . Tôi chạy ra phía cổng . Anh đưa tay qua song cổng .. ôm lấy eo tôi . Cười vs tôi .. đôi mắt đuôi dài của anh híp lại ..
- Anh yêu em
Chúng tôi hôn nhau qua song cổng . Cái hôn ấy .. Tôi sẽ ko bao giờ quên . Dù mai này chuyện gì xảy ra . Dù ngay ngày mai anh nói tất cả chỉ là giả dối .. dù ngay ngày mai anh nói anh chưa bao giờ iêu tôi . Tôi vẫn sẽ mỉm cười .. vì anh đã cho tôi nụ cười này . Tôi sẽ ko bao giờ quên …
……
Sáng , điện thoại gừ gừ bên tai . Để im lặng k có nhạc nó cứ gừ gừ bực mình quá . Tôi nằm nhắm mắt quờ tay tìm điện thoại . Cầm lên mắt nhắm mắt mở nhìn màn hình đt … Phong đang gọi . Tôi bật dậy .
- a lô - tôi cuống cuồng
- Ngủ như lợn ấy
- Em dậy rồi mà
- Nói dối .. Anh đang ở ngoài cổng đây , rõ ràng em vừa mới bật dậy
Tôi quay ra … Làm gì có ai đâu
- Anh dám chém à ? – Tôi hớ
- haha .. cũng quay ra thật à
- Anh nói em tưởng thật
- Em dậy đi .. đến giờ ăn cơm rồi đấy
- Ừm , em dậy đây
- Ừm á ? – Phong hoạnh
- à . vâng
- vâng á .. dạ vâng
- Híc . Dạ vâng ạ
- haha – Phong cười sung sướng lắm
- anh ăn chưa
- Anh ăn từ lúc em đang ngủ say rồi .. Em đánh răng rửa mặt ăn cơm đi , a đi có việc tí anh gọi cho
- Vâng em nhớ rồi , hì
- Cúp máy đi
- Anh cúp đi
- Anh bảo cúp thì cứ cúp đi
- dạ , hì
Tôi cúp máy … Ôi tình yêu của tôi . Tôi cười . Rồi đột nhiên ngồi đần mặt ra .. Ko ai đoán đc tôi đang nghĩ j đúng ko ? .. Có nói ra , cũng sẽ chẳng ai nghĩ là tôi sẽ nghĩ như vậy . Tôi đã hỏi mình “ Sau này , mình sẽ đau khổ như thế nào vì anh ấy ? “
Tôi thở dài , rồi đứng dậy .. Làm theo lời anh .
Lần trước anh nhắc tôi ăn nhưng tôi cũng chả ăn . Nhưng lần này tôi phải ăn .. Vì bây giờ anh đã là cái j đó quan trọng của tôi . Ko còn đơn giản chỉ là 1 ng tôi mới quen nữa .
Tôi đi ra mâm cơm . Híc . Lại thấy Hoàng ngồi lù lù í . Chắc là anh tôi gọi Hoàng sang ăn . Nhà Hoàng cách nhà tôi chỉ có 1 cây cầu . Lại là em yêu của anh í . Cháu iêu của mẹ tôi
hỏi sao k né đc .
- Công việc bận rộn dậy muộn quá nhở - Hoàng trâm trọc như mọi khi
- Cứ bắt nạt em đi – Tôi nhăn nhở
- Hôm qua nó còn đáp cả điện thoại vào người em anh ạ , anh phải xem lại đi . Nó dạo này mất dạy lắm , cho đi chơi ít thôi – Hoàng quay sang nói vs anh tôi
- Ừ , dạo này hình như đầu nó có 2 con loi choi rồi
– anh tôi tếu
Cả nhà ngồi ăn nhìn nhau cười . Tôi đã quen bị trêu như vậy rồi . Ko bị trêu lại cảm thấy buồn
Nên ko sao cả .. Chỉ cần mọi người vui và thoải mái . Tôi tình nguyện =.=’’
…
Phong nhắn tin bảo tối đi sinh nhật vs anh . Anh muốn tôi gặp bạn bè anh .. Tối anh qua đón . Hì ! Tôi thíc bạn bè của người yêu .. Vì chỉ cần nhìn bạn người đó là biết đc người đó như thế nào . Chỉ cần nhìn cách họ cư sử vs anh là biết .. anh sống như thế nào .
Tôi chuẩn bị từ sớm . Để nếu đến anh sẽ k phải đợi . Mùa hè nóng .. như thói quen mọi lần . Tôi mặc quần sooc và 1 cái áo sơ mi màu đen . Dạo này tôi chán onl r .. Chỉ on nick để đấy .. chẳng nch vs ai . Anh thì thi thoảng mới on .. 2 đứa chỉ nói chuyện đt và sms cho nhau khi ko gặp .
Tối , Phong đến .. Tôi đang định ra .. thì thấy anh lên đứng trước cửa nhà xin phép bố mẹ cho tôi đi chơi vs anh . Anh ra dáng lắm í .. Tôi cảm thấy vui vì điều anh làm . Nó làm bố mẹ thoải mái vs anh hơn .
Tôi vừa bước ra cửa .. còn chưa ra khỏi cửa .. Anh nhìn tôi .. Nhăn mặt =.=
- Mặc cái quần dài vào – Anh nói to , đến cả bố mẹ tôi cũng nghe thấy
Ngại quá . Híc . Tôi quay sang . thấy bố mẹ đang nhìn tôi tủm tỉm cười . Vì ngay cả đi đâu , bố mẹ cũng k bắt tôi mặc quần dài . Híc .
- Nhanh lên – Anh nói tiếp
Híc . Tôi lại lóc cóc quay lại phòng thay quần . Cuối cùng cũng lên xe đi . Ra khỏi ngõ .. đi qua cầu . Anh chả nói gì cả đoạn ấy . Hình như anh đang suy nghĩ cái gì ấy ..
- Đi đâu hả anh ? – Tôi hỏi chuyện
- Lần sau đừng mặc quần đùi ra đường nhé , ko bọn nó toàn nhìn chân em – anh hơi quay đầu lại nói
- Có phải mỗi em mặc quần đùi đâu – Tôi cãi
- Thíc cãi ko .. Lần sau mặc quần đùi thì ở nhà – Anh trêu tôi
- Đc rồi .. ở nhà thì ở nhà
- Thíc nói giọng cùn à
- í em là ở nhà mới mặc thôi
- con lợn này rất chi là cáo
- kệ em – tôi cười
Anh kéo tay tôi lên ôm anh . Rồi khẽ quay đầu lại hôn lên má tôi .
- Thôi chết rồi – Đột nhiên anh nói giọng nghiêm trọng
- Làm sao anh ? – Tôi cũng cuống theo
- Thằng kia nó vừa nhìn thấy anh hôn em
Haha .. 2 đứa cười ầm lên . Anh đến là tếu táo … Sinh nhật bạn anh ở trong bar . Híc , tôi ko thíc mấy chỗ này . Nó ko hợp vs tôi lắm .. Tôi sợ những chỗ quá nhiều người lạ . Đèn thì ảo =.= chân lọ chân chai là ngã như chơi
Mọi lần đi vs những người khác . Con trai . Dù là đang thíc tôi , có í vs tôi . Họ đi bên cạnh nắm tay , đi rất nhanh hoặc chỉ đi bên cạnh.. thậm chí có người đi trước cả tôi để tôi lững thững đi đằng sau .
Anh đặc biệt . Anh ko đi cạnh tôi , ko đi trước tôi ^^ Anh đi phía sau tôi , cách tôi 1 bước chân .. chéo 1 chút .. cảm giác như là đi bên cạnh . Nhưng thật ra .. là đi phía sau .
- Sao anh đi chậm thế - Tôi khó hiểu
- Anh đang nhìn dáng em đi
– Anh thản nhiên
- Nhìn gì – Tôi ngơ ngác
- Chẹp .. ai thèm nhìn mông em – Anh cười láu cá
- Lại còn nói thế
- Anh thíc nhìn e từ phía đằng sau .. ko đc à
Tôi chả nói gì nữa . Đi tiếp . Đến gần chỗ bạn anh .. anh mới đi nhanh rồi cầm tay tồi đi theo anh ..
Híc . Đông quá . Toàn con trai nữa chứ .. có 3 chị .. trông chị nào cũng .. váy đen ngắn bó sát body .. Nhìn tôi như là đi thăm bố mẹ chồng . áo sơ mi quần bò
Tôi chào hỏi mọi ng vs anh ..
- Đừng bao giờ ăn mặc như mấy con này đấy – Anh thì thầm vào tai tôi khi vừa ngồi xuống
- Mỗi ng 1 cách ăn mặc anh để í làm gì – Tôi thì thầm lại
- Sao em ko cho anh tí sĩ diện nào thế - Anh thì thầm r cười
Mọi người toàn gọi anh bằng anh .. Ko thấy ai xưng mày tao cả . Mấy chị kia cũng có vẻ rất quí anh .. Cứ hỏi chuyện anh từ đầu đến cuối .. Ai cũng dồn hết mọi câu chuyện vào anh .. Ko có câu chuyện nào anh ko tham gia cả ..
Anh đưa cốc coca cho tôi . Tôi đặt xuống bàn … Anh lại cầm lên bắt tôi cầm tay . Tôi nhìn anh .. Anh thì thầm “ cầm đi ko bạn anh nó uống mất của em đấy “ anh cười .. Tôi biết là anh đùa .. nhưng k hiểu í anh là gì .
- Cả buổi anh Nam vẫn chưa giới thiệu ai ngồi cạnh – 1 anh nói
- Ai thế anh ơi – 1 chị hỏi theo
- Vợ anh – Anh nói rồi cười mỉm .. rất nhẹ nhàng .. như thật . Ko tỏ í đùa
- Anh lấy vợ bao giờ chả báo anh em gì cả - Mấy anh nhao nhao cười đùa
- Bọn em cứ mài răng đi , sang tháng rồi – Anh nói lớn trong tiếng nhạc
- Thế phải uống mừng nhỉ , em mời chị 1 li – 1 anh đưa li rượu cho tôi
- Thôi , vợ anh đang có em bé – Anh nói lớn
Sặc . Tôi giật mình quay sang nhìn anh . Sao anh hồn nhiên vậy .
lỡ ai quen tôi nghe thấy thì sao
híc ..Anh liều thật đấy . Tôi huých nhẹ tay vào người anh .
- Mấy tháng rồi hả anh – 1 chị nói
- 3 tháng rồi em ạ - Anh thản nhiên
- Anh thíc ăn đòn à – Tôi thì thầm vào tai anh xong giả vờ cười cười
- Anh thíc lắm – Anh nói thầm rồi cười híp mắt
- Nói thế tháng sau ko cưới thì sao – Tôi thì thầm lại
- Thì anh sẽ cố gắng để tháng sau đc cưới – Anh thì thầm lại
- Linh tinh – Tôi nói to rồi đánh vào người anh
Anh cười .. Rồi quay ra cầm cốc chúc rượu cùng mọi người . Bạn bè anh ai cũng thoải mái .. Mọi ng có vẻ rất quí và tôn trọng anh .. Anh chỉ xưng anh gọi em .. chứ k mày tao vs bạn . Tôi thíc tính này của anh . Có vẻ ra dáng anh lớn lắm
Anh tôi rõ nhiều em .. mà đứa nào anh ý cũng mày tao , ông tôi .. mở mồm 1 câu đm .. ngậm mồm 1 câu đm
nghe ngứa cả tai .
…
Anh xin phép đưa tôi về trước . Mọi người hỏi anh có quay lại ko ? Anh chỉ cười rồi hồn nhiên nói :
- Để hôm khác nhé .. Hôm nay anh phải chăm sóc vợ
Anh ko hề có í tỏ ra là đùa . Mặt nhìn như nói thật . Nhưng có lẽ mọi ng biết đó là câu nói đùa .. nên cứ cười mãi . Anh lại cầm tay tôi đi .. có 1 anh đứng dậy đi theo chúng tôi đi ra ngoài .. 2 người cứ thì thầm thì thụp cái j đó cho đến khi ra đến chỗ để xe 2 người mới chào nhau .. anh kia chào tôi rồi quay lại . Phong vào lấy xe rồi 2 đứa lên xe về .
- Ôm chặt vào k mất đấy – Phong quay lại cười rồi nói vs tôi
- Nếu đã mất thì có sích lại vẫn mất thôi – Tôi hoạnh lại
- Rất thíc hoạnh , k bao giờ chịu nhường ai – Anh nói
- Tính em là thế mà
- Nhẽ ra em phải đi ngang mới đúng
– Anh cười
Tôi ôm anh . Tựa cằm lên vai anh . Cả quãng đường 2 đứa đều im lặng . 1 tay anh đi xe còn tay kia cầm tay tôi . Anh cũng k nói gì cả …
Đến trước cổng .. Tôi vừa bước xuống xe , anh đã vặn chìa khóa xe tắt máy . Đi theo tôi vào nhà ..
- Anh đi đâu thế - Tôi ngơ ngác
- Ơ .. Về nhà – Anh tỉnh bơ
- Nhà nào – Tôi ngạc nhiên
- Nhà chúng ta .. – Anh nói mặt vẫn tỉnh bơ
- Thôi k đùa đâu – tôi cười ngượng
- Ai đùa ..
Anh nói rồi nhanh chân đi vào nhà .. nhìn anh đứng cởi giày rồi đi vào nhà 1 cách hồn nhiên chưa từng thấy ..
Bố tôi ngồi ở ghế .. cười vs anh .. anh chả đợi bố tôi mời ngồi .. tự ngồi luôn . Tôi đi vào .. Định vào phòng cất túi sách thì anh gọi giật tôi lại
- Ra đây ngồi em
- 2 đứa đi về sớm thế - bố tôi rót nc mời anh
- dạ vâng .. P bảo cháu chỉ đc đi đến tầm này nên phải về
Tôi nhìn đồng hồ gần 11h rồi . Tôi ngồi xuống bên cạnh anh . Xem anh và bố nói chuyện .- Bác ko đi đâu buổi tối hả bác – Anh đặt cốc nc xuống bàn
- Ở , bác đi làm về đi loanh quanh ngõ rồi về xem tivi thôi – Bố tôi hồn nhiên khai
- Bác k đưa bác gái đi chơi ạ - Anh cười híp mắt
- Ôi dời , bác gái toàn đi chơi có ở nhà đâu – Bố tôi bật cười
- Chị lớn sắp lấy chồng chưa hả bác
- Chắc là cuối năm thôi , nhà cháu mấy anh chị em
- Dạ cháu là con 1 , bố cháu là út trong họ
- Ừ , thế cháu làm gì rồi
- Hì , cháu giống mấy anh thanh niên bây giờ làm mấy cái nghề tự do
- ừ , đừng đi ăn cắp ăn cướp là đc rồi ..
- thế bao giờ bác cho P lấy chồng hả bác – Anh quay sang nhìn tôi cười
- Cái đấy tùy vào chúng mày
chứ bác bây giờ làm sao quyết định đc
– Bố mình hồn nhiên quá
- Chắc cũng phải 2 3 năm nữa bác nhỉ - Anh uống nc r nói
- Bây giờ đùng cái sang tháng nó đòi lấy thì bác cũng phải cho
– Bố tỉnh bơ , bình thường bố có thế đâu
- Bác vui tính thế .. nch với bác cháu thấy thoải mái lắm ^^
Sặc . Lần đầu tiên có ng nói như thế với bố tôi . Trong khi ai cũng để í từng câu chữ khi nch vs bố thì anh lại cứ vô tư như ko .
- Thế nhà cháu ở đâu ? – Bố hỏi
- Trước cháu ở vs bố cháu ở Đà Nẵng . Bây giờ mua nhà ở riêng ở bên Đổng Quốc Bình
- Cháu sinh năm bao nhiêu mà đã ở riêng rồi
- Dạ cháu 88
- Ừ , có tính tự lập là tốt , nhưng mà ở riêng đừng tụ tập gái gú , k mấy ông bh toàn thế thôi – Bố lại hồn nhiên nói
- Vâng , bố cháu cũng dặn thế .. cháu cũng hạn chế mấy cái đấy bác ạ - Phong cười tỉnh bơ
- Bác ở tuổi bọn mày rồi nên bác biết .. – Bố gật gù
Phong ko nói gì quay sang nhìn tôi cười . Rồi ngồi xem tivi 1 lúc . Anh xin phép bố tôi về .. Bố có vẻ thíc anh . Tôi ít thấy bạn tôi có đứa nào dám nch vs bố nhiều như thế . Hôm nay bố ko uống rượu
mà vẫn nói khá nhiều ..
Tôi tiễn Phong . Anh đi ra chỗ xe rồi quay ra nhìn tôi ..
- Yêu anh ko ? – Lại hỏi thế
- Có , yêu = trời = biển , đc chưa – Tôi trêu anh
- Bị cuốn rồi đúng ko ? – Anh cười đưa tay vỗ nhẹ má tôi
- Còn lâu – Tôi cười
- Anh yêu em – Anh khẽ kéo khuôn mặt tôi lại rồi hôn nhẹ
- Anh về nhé ^^
- Về đây
- Ừ anh về đi
- Về thật đấy
- Ừ về đi
- Thật đấy , đừng giữ nhé – Anh cứ dùng dằng k nổ máy
- Thì về đi
- Ừ anh về đây , vừa thấy bố em cầm chổi lượn qua cửa – Anh chỉ tay rồi nổ máy xog cười , trông ngố dã man
..
Nhìn anh đi .. Tôi phải đứng nhìn anh đi khuất khỏi ngõ .. Mới vào nhà .
Tôi yêu anh thật rồi í .
….
“ Nếu quá khứ của anh ko đẹp .. Em sẽ vẫn yêu anh chứ “ – sms của Phong
“ Em đang yêu người hiện tại đang ở cạnh em , k phải người trong quá khứ “ – tôi rep
“ Hôm nay em muốn biết vì sao , anh lại muốn yêu em ko ? “
“ Tại sao thế ? Đừng nói là anh muốn thử sức thôi nhé “
“ Nếu để nói về thử sức . Anh sẽ k thử vs em . Còn nói về để lấy 1 người vợ . Anh sẽ chọn em … “
“ Tại sao lại như thế ? “
“ Nhìn em lần đầu tiên , anh nghĩ em sẽ là 1 người vợ đáng yêu . Chứ k phải là 1 người để yêu thôi “
“ Văn của anh viết thành mấy quyển rồi ? “
“ Anh yêu rất nhiều người . Đúng là phải nói là lăng nhăng . Nhưng vs em .. là xác định lâu dài . Giống như chơi mãi .. Cũng đến lúc phải tìm hậu phương . Em hiểu ko ? “
“ Em hiểu . Nhưng mình hãy cứ yêu nhau bh đã .. Sau này .. Là chuyện đừng nói trước “
“ Có ai đã tính chuyện sau này vs e và làm em thấy vọng r chứ gì ? “
“ Nói trước thường bước ko qua mà anh “
“ Dù có thế nào .. Chỉ cần em còn mỉm cười .. Thì anh sẽ vẫn còn ở đó .. Ngay trước mặt em .. “
….
Hứa vs em .. dù rất ghét những lời hứa . Em chỉ muốn anh hứa … Là tất cả . có 50% thật lòng